Mười Năm T́nh Nhớ
(Gởi Thủy Tiên)
Ngày tháng cứ lụn dần trong nỗi nhớ
Da diết ḷng một thuở biết yêu em
Về đường xưa nghe gió vẫy gọi tên
Từng chiếc lá rơi mềm bay lăng đăng
Em!-Giờ chắc trên đường qua quên lăng
Những mảnh t́nh tản mạn dưới trời xa
Lời yêu thương vụn vỡ giữa bao la
Ai góp nhặt cho ta t́nh hư ảo?...
Đời lắng đọng giữa đường mây giông băo
Cơn lốc t́nh sầu năo măi vương mang
Bến tương tư giờ vắng lạnh hoang tàn
Chiều nắng hạ mây giăng sầu lướt thướt
Mười năm cũ qua rồi bao nguyện ước
Con thuyền t́nh đà lướt sóng xa khơi
Có c̣n chăng hoài niệm phút đơn côi
Ôm gối mộng ngược xuôi về dĩ văng
Viễn Phương