Buồn Viễn Xứ
(Kính dâng mẹ trong muôn ngàn nỗi nhớ)
Đêm thanh vắng âm thầm con đếm bước
Lặn lội đường śnh nước lạnh chân đơn
Lệ tuôn rơi, rơi rải suốt canh trường
Trên bến vắng lên thuyền con vượt biển
Thuyền viễn xứ bềnh bồng trong nguy biến
Sóng nộ cuồng hung hăn khiếp thuyền nhân
Loài dă man hải tặc lắm hung tàn
Người đói khát dật dờ cơn sinh tử
Rồi từ đó bước phong trần lữ thứ
Nợ tang bồng lăng tử vội cưu mang
Thương quê hương ṃn mỏi phía trời Nam
Ḍng dư lệ tuôn tràn, Ôi!-mặn đắng
Thường những buổi hoàng hôn trên đảo vắng
Con ngồi buồn lặng ngắm áng mây trôi
Thả hồn đơn theo gió cuối chân trời
T́m quê mẹ, đâu rồi quê của mẹ?
Chợt đâu đó những lời than khe khẽ
Mẹ yêu ơi, con trẻ quá bơ vơ
Con xa xôi trong kiếp sống mong chờ
Ngày mai sẽ thanh b́nh vui tương hội
MB268/Pulau Bidong,Malaysia
Ngày 02 tháng 1 năm 1985
Viễn Phương