VietBF - View Single Post - Truyện Ngắn tuyển chọn
View Single Post
Old 12-27-2021   #246
baolunbeau
R5 Cao Thủ Thượng Thừa
 
Join Date: Aug 2008
Posts: 1,630
Thanks: 15,073
Thanked 2,332 Times in 1,355 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 107 Post(s)
Rep Power: 20
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8baolunbeau Reputation Uy Tín Level 8
Default

Truyện ngắn: Chiếc áo đêm Noel.

Bữa đó tôi đạp xe đi chợ Xóm Mới, gặp nhỏ Hương Văn ngay đầu chợ, nhỏ hỏi tôi:

– Ê, năm nay nhà ngươi có mục Reveillon với nhóm nào không??

Tôi thở dài:

– Trường mới lớp mới th́ bạn bè chưa quen lắm, chắc ở nhà thôi!

– Vậy th́ qua nhà bác tao chơi đêm Noel nhe?

– Nhà bác mày có ǵ mà chơi!?

– À quên, tao chưa nói hết ư, bà chị họ con bác Ba tao đó, chị ấy tổ chức tiệc Noel cho vài bạn bè thân, chị ấy cho tao rủ thêm bạn, nói chung là toàn người trẻ tuổi.

– Nhưng mày có chàng người yêu tháp tùng, tao đến đó lẻ loi dư thừa à?

Nó chu mỏ:

– Mày đừng lo! Tao có rủ nhỏ Thuỷ lớp ḿnh nữa, hai đứa bay đi chung về chung là an toàn, ai nỡ để mày cô đơn đâu nà!!

Chúng tôi là bạn bè thân thiết suốt 3 năm học trung học đệ nhị cấp, năm nào lớp trưởng cũng tổ chức tiệc Noel cho cả lớp tại nhà của một người nào đó luân phiên nhau. Năm ấy là năm chúng tôi vừa tốt nghiệp ra trường mỗi đứa một nơi, kẻ vào Đại Học, người vào Cao Đẳng, đứa th́ đi làm, đứa ở nhà chờ sang năm thi tiếp. Lẽ ra chúng tôi cũng có tiệc Noel họp mặt, nhưng hồi giữa tháng 12 bố của lớp trưởng bất ngờ qua đời v́ tai nạn giao thông, nên mọi người đồng ư hủy tiệc Noel, thành ra tôi mới bị “ế độ” và nhỏ Hương Văn nhảy ra rủ rê. Tôi nhận lời v́ có nó quen biết, hơn nữa, đêm Noel mà nằm ở nhà th́ buồn quá, đi đến chỗ lạ cũng có thú vị là không ai biết ḿnh là ai, tha hồ vô tư ăn uống rồi tiệc tàn đi về, là xong.



V́ chủ nhà và khách mời đa số đều có đạo Công Giáo, nên tiệc bắt đầu lúc 9 giờ tối, để mọi người xong xuôi chuyện đi lễ đêm Vọng Giáng Sinh, rồi đến tiệc mừng Chúa.

Tôi và nhỏ Thuỷ đến nơi, đó là căn nhà lầu đúc ba tầng nằm gần chợ Xóm Mới, ngay mặt đường giữa xứ Hà Nội và xứ Lạng Sơn. Nhỏ Hương Văn ra đón chúng tôi, dẫn xe vào cổng, bước vào nhà, sao thấy im re, có thấy bàn tiệc ǵ đâu. Tôi hỏi:

– Ủa, chả lẽ tụi tao đến sớm nhứt sao, mà cũng chưa thấy bày biện ǵ cả?

Nhỏ cười lớn, chọc quê tôi:

– Hai đứa bay đến trễ nhứt th́ có! Khách đă có mặt đầy đủ trên sân thượng rồi ḱa.

Nhỏ Thủy reo lên:

– Hả? Làm trên sân thượng? Độc đáo à nghen!

Chúng tôi theo chân Hương Văn dẫn lên sân thượng. Ngạc nhiên và thích thú v́ lần đầu dự tiệc với nhiều người lạ, và tiệc ngoài trời đêm đầy sao rất lăng mạn.

Không gian bữa Reveillon được trang hoàng lấp lánh mờ ảo, với những chiếc ghế xinh xắn xung quanh các chậu cây cảnh khắp sân thượng. Ở góc ngay cửa lên xuống là chiếc bàn dài để thức ăn theo kiểu buffet, và nổi bật là dàn máy cat-xet tối tân, đang mở hết công suất bài hát gợi nhớ gợi thương vời vợi qua tiếng hát nức nở của nữ hoàng sầu muộn Giao Linh:

“Một mùa sao sáng đêm Noel Chúa sinh ra đời,

người hẹn cùng tôi ngày về khi đất nước yên vui…”.

Chúng tôi chào hỏi với chị họ của Hương Văn, chủ nhân buổi tiệc, c̣n những người khác, chỉ gật đầu nếu chạm mặt dưới ánh sáng nhấp nháy của những dây đèn bên cây thông Giáng Sinh thật to.

Tiệc bắt đầu, mọi người rộn ràng ăn uống, nói chuyện, nghe nhạc, đứng ngồi hoặc đi loanh quanh hỏi thăm nhau. Cảnh tượng ấm cúng, trang trọng, vui tươi mừng đêm cực linh Thiên Chúa giáng trần.

Trời càng về khuya gió trên sân thượng càng nhiều, ngoài trời có hơi sương nên người tôi bắt đầu run lên, v́ tôi ăn mặc khá phong phanh. Nhỏ Hương Văn có bạn trai đi chung nên lo áo cho nó, nhỏ Thuỷ th́ vốn tính cẩn thận nên mặc chiếc áo thun dầy, tay dài, cổ lọ nên nó chẳng bị hề hấn ǵ. C̣n tôi, với chút máu điệu, vả lại cứ nghĩ tiệc làm ở trong nhà, nên tôi diện chiếc quần Jeans bó và chiếc áo lửng cổ thuyền mong manh, v́ trời Sài G̣n có bao giờ lạnh lắm đâu. Nh́n mọi người ai cũng ấm áp, (chắc họ biết tiệc làm ngoài trời sân thượng) tôi thấy thèm, nhưng tôi có quen biết ai để mà nhờ vả hỏi han, mà biết hỏi làm sao. Ḷng tự trọng và ḷng kiêu hănh của tuổi trẻ nhắc nhở tôi ráng chịu đựng, cố ngồi im lặng thu ḿnh co ro, tới đâu tính tới đó. Mà hai nhỏ bạn vàng của tôi cũng vô t́nh lắm cơ, chúng cứ mải mê ăn uống, cười nói, chẳng để ư tôi đang lạnh lẽo, tái tê khắp người.

Chịu đựng thêm một lúc, răng tôi bắt đầu đánh vào nhau lập cập, và nước mắt nước mũi bắt đầu lă chă… tuôn rơi. Tôi lúng túng chưa biết làm sao, th́ một anh chàng ngồi đối diện liền đứng lên, ṿng qua chỗ tôi ngồi, đưa cho tôi mẩu khăn giấy, rồi cởi chiếc áo khoác của anh ta đưa cho tôi:

– Cô lau nước mũi đi và mặc chiếc áo này vào. Cô đang run rẩy rồi ḱa!

Trời ơi, tôi muốn độn thổ ngay lập tức, nhưng vẫn vội vàng chụp lấy cái khăn giấy và chiếc áo, lí nhí cám ơn “vị cứu tinh” của tôi v́ anh ta chỉ cần đến chậm vài phút là tôi gục ngă v́ chết cóng! Nhỏ Hương Văn biến đi đâu chả thấy, nhỏ Thuỷ ngồi kế bên tôi vẫn líu lo nói chuyện với chàng trai bên cạnh. Người ấy xua tay ư là không có chi, rồi đi ra phía cửa sân thượng, xuống dưới nhà, lát sau mang lên ly sữa nóng:

– Cô uống ly sữa, tôi có thêm chút café cho cô vừa ấm bụng vừa tỉnh táo nhé!

Anh ta đặt ly sữa xuống trước mặt tôi, chẳng cần chờ tôi cám ơn, rồi lại nhanh nhẹn ra phía dàn máy đổi đĩa nhạc, có vẻ như anh ta rất thân quen với chủ nhà và một số người ở đây.

Chiếc áo và ly sữa của anh ta làm tôi tươi tỉnh lại, rung động theo tiếng hát của Sĩ Phú qua băng nhạc Sơn Ca mà anh ta vừa mở volume thật to, chắc để cho… tôi nghe (c̣n ai khác nữa chớ, anh ta mới tặng tôi một ly sữa rất ngọt ngào đấy thôi):

“Mùa Noel đó chúng ta quen nơi giáo đường

Mùa Noel đó anh dắt em vào t́nh yêu…”

Đến nửa đêm tiệc bắt đầu tàn, người lai rai ra về, chúng tôi ở lại cuối cùng, phụ nhau dọn dẹp vài thứ linh tinh.

Hương Văn đưa tôi và Thuỷ ra ngoài cổng, có anh ta và vài người khác cùng ra tiễn. Tôi dừng lại, đưa chiếc áo cho anh ta nhưng anh ta lại khoác nó trở lại vai tôi:

– Em cứ mặc về nhà, hôm nào tôi sẽ ghé qua lấy!

Tôi lùng bùng cái lỗ tai, gọi tôi là “em” từ khi nào vậy trời! C̣n “hôm nào ghé qua lấy” là sao? Có biết nhà tôi đâu chớ, tính làm quen hả, tôi đâu phải loại con gái dễ dàng như thế! Tôi liền giăy nảy:

– Dạ thôi, không cần đâu ạ!

Rồi cởi chiếc áo quăng vào người anh ta lần nữa, nhưng anh ta lại nhẹ nhàng khoác nó trở lại vai tôi, cười mỉm chi:

– Nếu em không muốn tôi tới nhà th́ cứ nhờ người đưa lại, không sao cả. Đường về c̣n dài, không đủ ấm sẽ bị cảm lạnh đấy, cô bé!

Rồi mọi người cũng xúm vào đồng t́nh, tôi không c̣n chọn lựa nào khác, không thể tiếp tục dùng dằng đẩy đưa chiếc áo qua lại, tôi đành nói lời cám ơn và cùng nhỏ Thuỷ đạp xe về nhà.

Hôm sau là ngày nghỉ, buổi chiều cơm nước xong, tôi mang chiếc áo đến nhà Hương Văn, nhờ nó mang đến nhà Bác nó như lời dặn của người ấy.

Trả áo rồi, tôi bắt đầu…chờ đợi. Tôi tin chắc rằng, thế nào người ấy cũng sẽ kiếm cách đến nhà tôi. (từ Xóm Mới xuống Thông Tây có bao xa). Chả lẽ tự dưng mà anh ấy “hy sinh” chịu lạnh để cho tôi mượn áo, tự dưng pha cho tôi ly sữa, rồi tự dưng biểu tôi mặc áo về nhà để anh ấy ghé lấy? Khi anh ấy t́m đến, tôi sẽ rất kiêu kỳ, sẽ rất điệu đà, và trêu chọc anh ấy rằng, em đă trả áo anh rồi, c̣n nợ nần ǵ nữa đâu!

Nhưng sau đó vài ngày, vài tuần, rồi vài tháng, chẳng có ai đến t́m như tôi tưởng tượng. Tuổi trẻ với những bận rộn học hành cũng làm tôi quên đi chuyện ấy, dù có đôi lần tôi thấy giận hờn vu vơ (chẳng biết giận… ai!), và thấy ân hận v́ đă mau mắn trả lại cái áo… sớm quá!!

Mấy chục năm đă trôi qua, cứ mỗi khi Tháng Mười Hai trở về, trời Canada tuyết phủ trắng xoá không gian, thỉnh thoảng tôi lại nhớ về đêm Reveillon tuổi mười chín, trên sân thượng căn nhà lầu đúc xứ Lạng Sơn và “chuyện mượn áo” năm xưa. Đêm Chúa giáng trần cứu rỗi nhân loại, c̣n người ấy “cứu vớt” tôi qua cơn lạnh giá đêm Noel. V́ chỉ gặp nhau một lần đó, nên đến giờ tôi không c̣n nhớ chính xác h́nh dáng người cho mượn áo, cao thấp mập ốm ra sao, mặt ngang mũi dọc đẹp xấu thế nào (chắc là không xấu, nên tôi mới chịu… nhận áo).

Nhưng có điều, tôi vẫn nhớ rơ chiếc áo ấy, màu đen, bằng da thật, mềm như nhung. Chiếc áo cho tôi hơi ấm đêm Reveillon, giữ ấm tôi suốt con đường về giữa trời khuya, và khi về nhà đi vào giấc ngủ vẫn c̣n sưởi ấm cơi ḷng bâng khuâng của tôi.

Và tôi cũng nhớ cả tên người ấy, v́ nó cũng bắt đầu bằng vần L, như tên của tôi:

Anh Lâm, giờ anh đang ở nơi nao trên quả đất này?!!

Kim Loan

*

Tái Bút: Nhỏ Hương Văn hiện đang định cư bên Mỹ (tiểu bang North Carolina) góp ư, tôi nên post bài này lên facebook mỗi năm khi mùa Giáng Sinh về, để “khiến người tên Lâm/ đau khổ ăn năn/ khiến người tên Lâm/ đau khổ muôn năm!”.

Tôi đă làm theo lời đề nghị của nó, ít ra cũng để anh ta hắt hơi sổ mũi…cho bơ ghét!!!








Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	ZZ70-G~3.JPG
Views:	0
Size:	73.7 KB
ID:	1960959   Click image for larger version

Name:	______~1.GIF
Views:	0
Size:	26.3 KB
ID:	1961124   Click image for larger version

Name:	_____H~1.GIF
Views:	0
Size:	350.8 KB
ID:	1961136   Click image for larger version

Name:	2022-H~1.GIF
Views:	0
Size:	468.3 KB
ID:	1963230  

Click image for larger version

Name:	2022-N~1.GIF
Views:	0
Size:	157.3 KB
ID:	1963231   Click image for larger version

Name:	BNHNY-~1.GIF
Views:	0
Size:	541.5 KB
ID:	1963232  
Attached Files
File Type: webp 7gifs.webp (217.2 KB, 0 Downloads)
File Type: webp 973.webp (217.5 KB, 0 Downloads)
File Type: webp 12-gifs.webp (739.9 KB, 0 Downloads)
File Type: webp 1180.webp (597.6 KB, 0 Downloads)
File Type: webp 987.webp (1.39 MB, 0 Downloads)

Last edited by baolunbeau; 12-29-2021 at 20:48.
baolunbeau_is_offline   Reply With Quote
The Following User Says Thank You to baolunbeau For This Useful Post:
wonderful (05-11-2022)
 
Page generated in 0.06194 seconds with 11 queries