Kể Chuyên Em Nghe II
(Sài G̣n Trong Tôi)
Phần II
Kể chuyện em nghe chuyện một người
Niềm vui chưa trọn tuổi đôi mươi
Đi theo tiếng gọi t́nh sông núi
Bỏ lại sau lưng giấc mộng đời
Độ ấy quê hương mờ khói lửa
Có người trai trẻ bỏ trường xưa
Bút nghiêng xếp lại vào quân ngủ
Nặng gánh đôi vai nợ nước nhà
Chiếc áo hoa rừng anh khoác lên
Non sông ca khúc nhạc vang rền
Nét son tô thắm thời chinh chiến
Quân sử oai hùng ghi khắc tên
Mấy độ phong sương bước mỏi ṃn
Người đi biền biệt giữa biên cương
Xa xôi cách trở ngàn sương trắng
Vai áo sờn bâu,phủ bụi đường
Từ đó người đi không trở lại ...
Phố buồn trông ngóng bước chinh nhân
Quê hương sau giấc dài thơ mộng
Quằn quại đau sầu trong gió xuân
Bóng dáng thân thương mờ nắng hạ
Đường xưa trường cũ đổi thay tên
Nữ sinh áo trắng ngày xưa đó
Chừ cũng phôi pha mái tóc mềm
Mơ ước một ngày anh trở lại
T́m người năm cũ dạo đường xưa
Cùng nhau khơi những ngày thân ái
Nh́n những hàng cây con nắng thưa
Anh sẽ về thăm khu học xá
Một thời nghiêng bút viết ṃn tay
Văn khoa dấu tích nơi đầu cổng
Một thuở ai chờ ?..Ai đón ai ?
T́m lại hương yêu ngào ngạt thắm
Sài G̣n khi ấy chắc hồi sinh
Mà ta đă mất từ hôm nọ
Để thấy b́nh yên thắm đượm t́nh
Thương nhớ em ơi trường lớp học
Nhớ thầy thương bạn ngút ngàn xa
Thương cô nhớ cả nàng sinh nữ
Thương nhớ những ngày thơ đă qua
Kể lại em nghe chuyện phố nhà
Sài G̣n yêu dấu đă mờ xa
Tuyết sương xứ lạ phai màu tóc
T́nh nghĩa quê hương vẫn đậm đà
Westminster,California
Ngày buồn nhớ Quê Hương
Feb 04, 1988
Viễn Phương