Con Đă Vĩnh Viễn Mất Cha
Sáng hôm nay trở ḿnh thức dậy
Con nghe ḷng trống vắng làm sao
Nh́n kỷ vật cha thích ngày nào
Man mác buồn con tủi nhớ cha
Cha biết không làm sao có tết
Xung quanh nhà đă vắng bóng cha
Con mới hiểu tại sao mẹ khóc
Mất cha rồi tất cả không vui
Con lớn lên trong t́nh nuôi dưỡng
Của mẹ hiền qua tiếng mẹ ru
Với lời khuyên răn nhủ ân cần
Cha đă từng nghiêm khắc dạy con
Thời tuổi thơ con đầy hạnh phúc
Sống trong t́nh bao bọc mẹ cha
Dẫu ḿnh nghèo, nhưng con không đói
Cơm canh đều no đủ cho con
Cha biết không tuy canh nguội lạnh
Nhưng ấm t́nh thương của mẹ cha
Ngày hôm nay con lớn nên người
Cũng là nhớ ơn đức cha trao
Cha biết không cái ngày cha mất
Con nghe ḷng tê tái biết bao
Lúc ôm cha muốn khóc thật nhiều
Ngăn lệ rồi vĩnh biệt cha yêu
Mi con cay thay lời tạm biệt
Ḍng lệ trào con ráng nuốt trôi
Nỗi ḷng con muốn nói bao điều
Nhưng nghẹn ngào: An nghỉ nhé cha!
Rồi sáng nay khi bừng tỉnh giấc
Vắng tiếng cười, cha đă ra di
C̣n trong con nỗi nhớ đau ḷng
Mất thật rồi, con đă mất cha.
10Dec2009
Lệ T́nh aka Phạm Thanh Thảo
|