Suốt gần 16 năm bị cầm tù, Trần Huỳnh Duy Thức luôn tỏ ra người có chí khí, ông chưa bao giờ chấp nhận rằng việc mình yêu nước là một trọng tội. Ông vừa bị "đặc xá cưỡng bức"- như cách nói của ông vì ông đã bị tống ra khỏi tù bằng vũ lực do không chấp nhận được "đặc biệt ân xá". Ông nào có tội gì để đặc biệt được tha!
Hiện trên mạng tràn ngập những lời ca tụng tiết tháo quân tử của Trần Huỳnh Duy Thức, tôi chợt nhớ đến 4 chữ "TIẾT TRỰC TÂM HƯ" trên hiệu kỳ của vị tổng thống đáng kính của nền Đệ I Cộng Hòa. Tổng thống Ngô Đình Diệm đã lấy hình ảnh "đốt trúc rỗng ruột" (tiết trực tâm hư) để tỏ rõ chí hướng tiết tháo, ngay thẳng và tấm lòng trong sáng của mình. Đó cũng chính là cốt cách của người quân tử mà ông muốn lấy làm mẫu mực cho mọi người công chức thời VNCH.
Cũng chợt nghĩ đến "ngoại giao cây tre". Đốt trúc thì ngay thẳng, không ai có thể uốn cong nhưng cây tre cao thì tự nó gió chiều nào ngã theo chiều ấy. Đó là thái độ bất nhất, thiếu cương trực mà sao lại được ca tụng như là một sự "khôn ngoan" nhỉ? Có gì tự hào khi là một kẻ khôn lỏi? Há chẳng là tư cách của kẻ tiểu nhân đấy ư?
Khang Do