Cuộc T́nh Dâu Bể
Thời gian vun vút vụt qua mau
Muôn đóa hoa thơ biến đổi màu
T́nh đến t́nh đi t́nh tuyệt vọng
Ḷng trần man mác nỗi buồn đau
Qua rồi năm tháng nhớ thương nhau
Ḷng măi khôn nguôi phút ngọt ngào
Thuyền mộng lạc loài trên sóng biển
Bến mơ trông đợi mắt mờ sâu
Âm vang đồng vọng tiếng tơ sầu
Ngày cứ lụn dần như bóng câu
Đêm xuống đèn trăng soi gác vắng
Gối sầu trăn trở suốt canh thâu
Đất trời da diết đổ mưa ngâu
Dâu bể đa đoan vẫn nguyên cầu
Xin những yêu thương c̣n với mộng
T́nh đời vương vấn măi ngh́n sau
Viễn Phương
|