Đâu Rồi Cố Nhân
Đường trần hai lối ngược xuôi
Duyên chi gặp gỡ để rồi chia phôi
Anh đi bóng chiếc xa xôi
Em về lặng lẽ phòng côi thẫn thờ
Bao năm bến đợi thương chờ
Thuyền tình xa mãi mịt mờ bóng mây
Tiếng buồn vang vọng đâu đây
Lệ sầu rưng rức mưa bay cuối trời
Yêu thương tình đã xa khơi
Người trông kẻ đợi bên đời nổi trôi
Thề rằng mai sẽ chung đôi
Ba sinh âu hẳn hẹn lời thủy chung
Đường mây sương trắng chập chùng
Đèn vàng hiu hắt lạnh lùng cuối năm
Sân ga chiếc bóng âm thầm
Con tàu đỗ bến cố nhân đâu rồi
Viễn Phương