Hoa Tình Chưa Nở
Qua rồi mùa chinh chiến
Anh trở lại quê nhà
Tìm em trên phố cũ
Một thuở nào chưa xa
Em !-Hoa vừa chớm nở
Anh !-Bướm vội say tình
Bên trời xanh tươi thắm
Ai nỡ rẽ đôi mình?
Cho tình yêu cách trở
Tơ hồng chẳng xe duyên
Nên đời hoa bướm rũ
Giữa mùa xuân yêu thương
Anh về từ binh lửa
Em cũng đã ra đi
Ôi !-Đời vui có mấy
Một thoáng đã chia ly
Xa xa mờ sương khói
Bến nước chập chùng trôi
Con đường xưa hoang vắng
Mái lá nhỏ đơn côi
Sầu rơi theo ngõ tối
Vang vọng những dư âm
Cho anh vào nỗi nhớ
Trong khoảng vắng mênh mông
Em như vì sao lạc
Anh trọn kiếp đi hoang
Buồn trăng soi bóng lẻ
Trên lối rẽ ly tan
Phải chăng là định số
Nên mãi vướng ưu sầu
Bao năm đời lận đận
Ta với trời quạnh hiu
Em ơi từ xa cách
Lòng anh mãi chơi vơi
Tơ sầu giăng muôn lối
Mỗi lúc bóng chiều rơi
Nghìn đêm anh trăn trở
Hồn lạc giữa hư vô
Tìm em trong vũ trụ
Ôi !-Mấy ngả hoang sơ
Anh nay còn dun rủi
Em lẻ bước nơi nào
Trầm luân trong bể khổ
Hay vào cõi thâm u
Qua rồi mùa ching chiến
Em có được bình yên
Có mơ về bến cũ
Sưởi ấm lại đôi tim
Một đời anh mong mỏi
Se kết mối tơ hồng
Cho hoa tình rực nở
Trên đỉnh mùa xuân thương
Viễn Phương
|