Những tưởng sau lần "rút lui trong danh dự của quân đội Mỹ" ở miền nam VN, sẽ không còn tái diễn cảnh tượng người dân bản xứ ùn ùn bỏ chạy chấp nhận thà chết trên đường vượt biên chứ không chấp nhận sống với chế độ tàn bạo,bất nhân, ...nhưng...thế mà giờ đây lại có một quốc gia cũng rơi vào tình huống cay đắng,thảm thương không khác gì MNVN trước đây...cũng từng trãi qua những giờ khắc kinh hoàng...cững đồng chung cảnh ngộ đẫm nước mắt như nhau...người tỵ nạn VN hiểu rất rõ thế nào là mất mát,thế nào là chia ly...một bàn tay đưa ra...một lời nói,một cái nhìn cảm thông cũng là điều an ủi khích lệ,là ngọn lửa ấm áp giúp những người tỵ nạn mới thêm can đảm đối diện với đời sống,với những khó khăn đang đợi chờ họ trong những ngày tháng lưu vong...Mong rằng họ có thể hòa nhập nhanh chóng trong cuộc sống mới...

:ha ndshake: