Thơ Xướng Họa
Uyên Uyên-Viễn Phương
Thơ Xướng
Ḍng Thơ Mực Tím
Ḍng thơ mực tím gởi người
Thả hồn đâu đó bên trời quạnh hiu
Sầu vương theo bóng mây chiều
Dơi t́m dấu tích thương yêu nhạt mờ
T́nh thơ tím mộng đôi bờ
Sương mây vần vũ lặng lờ tâm tư
Đường về lối mộng thâm u
T́m đâu trong cơi thực hư giữa trần
Vô h́nh một bóng thi nhân
Măi hoài trông đợi tri âm kết t́nh
Ngập ngừng con nước buồn tênh
Đ̣ chiều cô lái chông chênh đợi chờ
Nầy cô!-Cô lái đ̣ mơ
Có người khách đợi bên bờ sông tương
Chiều tàn xế bóng tà dương
Nhờ cô bắt nhịp nối đường qua sông
Thu tàn trở gió sang đông
Ḍng thơ mục tím ấm nồng trao nhau
Cho xuân sắc thắm về mau
Ru t́nh cô lữ khát khao đợi chờ
Viễn Phương
Thơ Họa
Yêu Thương Trao Gửi
Yêu thương trao gửi đến người
Ngồi bên song cửa mà ḷng quạnh hiu
Vầng mây sắp ngả về chiều
Trông hoài ngóng đợi đăm chiêu dơi mờ
Đôi ta đôi ngả đôi bờ
Vầng mây phong vũ ră rời suy tư
Trong đêm mờ lối đường u
T́m đâu ra ngả thực hư chốn trần
Hoài trông h́nh bóng thơ nhân
Để ḥa chung nhịp sẻ chia ân t́nh
Giọt sầu khắc khoải không tên
Mưa buồn từng sợi chênh vênh ngóng chờ
Muộn màng giấc ngủ trong mơ
T́m người dạo khúc đợi chờ giao tương
Đường mây ngả ánh chiều dương
Bên con sông vắng đưa đ̣ sang sông
Ru t́nh say giấc đêm Đông
Ḥa trong men ấm mặn nồng bên nhau
Mong cho cầm sắc đến mau
Để t́nh ngào ngọt hương trao thắm chờ
Uyên Uyên