|
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Join Date: Jun 2007
Posts: 32,888
Thanks: 62,592
Thanked 62,777 Times in 20,195 Posts
Mentioned: 132 Post(s)
Tagged: 1 Thread(s)
Quoted: 8821 Post(s)
Rep Power: 87
|

ĐCSTQ lợi dụng danh nghĩa Khổng Tử
Việc Trung Quốc điều hành các Viện Khổng Tử trên phạm vi quốc tế không có ǵ lạ nhưng cũng thật kỳ quái.
Nói không có ǵ lạ, đó là bởi v́ Khổng Tử là một nhà hiền triết văn hóa Trung Quốc hơn 2.000 năm trước, từ thời nhà Hán, ông đă được tôn kính là "chí thánh tiên sư", "vạn thế sư biểu".
Nhưng nói việc này cũng thật kỳ quái, bởi v́ Khổng Tử vốn là kẻ thù lớn nhất của ĐCSTQ. Cả đời Mao Trạch Đông đă nhiều lần đàm luận và phê phán Khổng Tử, chỉ trong "Mao Trạch Đông tuyển tập" đă có hơn 30 chỗ.
Khổng Tử đă mở trường dạy học hơn 2.000 năm trước và đă truyền cho xă hội tư tưởng của Nho giáo đại diện bởi năm đức chính là “Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín”. Nhưng "Triết học” của Đảng Cộng sản hoàn toàn mâu thuẫn với văn hóa Trung Quốc truyền thống đích thực. Văn hóa truyền thống kính trọng Thiên ư, như Khổng Tử đă từng nói, “Tử sinh hữu mệnh, phú quư tại thiên”. Cả Phật giáo và Đạo giáo đều là các tín ngưỡng hữu thần, và tin vào sự luân hồi sinh tử, và quy luật nhân quả, thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Đảng Cộng sản, th́ trái lại, không những tin vào thuyết vô thần mà c̣n “vô pháp vô thiên”. Nho giáo coi trọng gia đ́nh, c̣n Bản Tuyên ngôn Cộng sản lại rơ ràng chủ trương băi bỏ gia đ́nh. Văn hóa truyền thống chỉ ra sự khác biệt giữa những ǵ của Trung Quốc với những ǵ của nước ngoài, c̣n Bản Tuyên ngôn Cộng sản lại chủ trương băi bỏ tính dân tộc. Văn hóa Nho giáo đề cao ḷng tốt đối với người khác, c̣n Đảng Cộng sản th́ khuyến khích đấu tranh giai cấp. Nho giáo đề cao ḷng trung thành với vua và t́nh yêu đất nước. Bản Tuyên ngôn Cộng sản th́ đề xướng việc loại bỏ các quốc gia.
Để giành và duy tŕ quyền lực ở Trung Quốc, Đảng Cộng sản trước hết đă phải gieo trồng những tư tưởng vô đạo đức của nó trên đất Trung Quốc. Mao Trạch Đông đă tuyên bố: “Nếu chúng ta muốn lật đổ một chính thể, trước tiên chúng ta phải tuyên truyền, và làm công tác trong lĩnh vực tư tưởng”.
Khổng Tử đă yên nghỉ ở Khúc Phụ, tỉnh Sơn Đông hơn 2.400 năm. Ngày 7 tháng 11 năm 1966, Đàm Hậu Lan (Tan Houlan) (một trong năm thủ lĩnh của Hồng vệ binh trong thời Cách mạng Văn hóa và là giáo viên của Đại học Sư phạm Bắc Kinh) dẫn đầu một đám đông biểu t́nh trước "Tượng đài Anh hùng Nhân dân" ở Quảng trường Thiên An Môn, thề tiêu diệt "Khổng gia điếm". Sau khi Đàm Hậu Lan lănh đạo hơn hai trăm quân nổi dậy đến Khúc Phụ, đă liên kết với quân nổi dậy địa phương thành lập “Trạm liên lạc nổi dậy cách mạng diệt Khổng Tử”, và tổ chức đại hội vạn người tiêu diệt miếu Khổng Tử. Từ ngày 9 tháng 11 đến ngày 7 tháng 12, họ đă phá hủy hơn 6.000 di tích văn hóa, tượng Khổng Tử bị phá hủy, đồng thời đốt hơn 2.700 cuốn sách cổ, hơn 900 cuộn thư pháp và hội họa, hơn 1.000 bia đá bị phá hủy, Khổng miếu, Khổng phủ và Khổng Lâm đều bị phá hủy...
Vào năm 1971, Lâm Bưu, Phó Chủ tịch Ban Chấp hành Trung ương ĐCSTQ, đă cố gắng chạy trốn khỏi Trung Quốc nhưng đă bị chết khi máy bay chở ông bị rơi ở Undurkhan, Mông Cổ. Sau đó, người ta t́m thấy trong nhà của Lâm Bưu ở Mao Gia Loan, Bắc Kinh một số câu nói của Khổng Tử. Mao Trạch Đông chỉ trích Lâm Bưu không quên Khổng Tử là người ngàn năm trước, đă khởi động một cuộc vận động điên cuồng "Phê Lâm, phê Khổng”. Một nhà văn có bút danh Lương Hiệu đă đăng một bài trên tạp chí Hồng Kỳ, là tạp chí cổ động của ĐCSTQ, với nhan đề “Khổng Tử là ai?”. Bài báo miêu tả Khổng Tử như là một “người điên muốn quay ngược lịch sử”, và là một “kẻ mị dân láu cá và lừa bịp”. Theo sau đó là một chuỗi các tranh và bài hát đả kích phỉ báng Khổng Tử. ĐCSTQ coi chuẩn tắc đạo đức, tư tưởng truyền thống mà Nho gia để lại cho con người thế gian không đáng một đồng xu.
Vậy mà sau 30 năm, Khổng Tử lại đột nhiên trở thành "bảo bối" của ĐCSTQ, Đảng này thậm chí c̣n khởi xướng cả Viện Khổng Tử. Các nhà lănh đạo Trung Quốc bao gồm Mao Trạch Đông và Tập Cận B́nh, vô luận là tỏ ra "tôn trọng Khổng Tử" hay chỉ trích Khổng giáo, đều chỉ là lợi dụng danh nghĩa của Khổng Tử làm công cụ cho những thủ đoạn đấu tranh chính trị của ḿnh.
Tập Cận B́nh hy vọng sử dụng văn hóa Nho gia để một lần nữa "đóng gói" lại chủ nghĩa Mác-Lênin, từ đó xây dựng lại trật tự quốc tế, và xây dựng cái gọi là 'cộng đồng cùng chung vận mệnh'. Không có sự khác biệt cơ bản nào so với việc Mao Trạch Đông xuất khẩu tư tưởng chiến tranh nhân dân của Mao Trạch Đông ra Thế giới thứ ba. Viện Khổng Tử không liên quan ǵ đến Khổng Tử và văn hóa Nho gia, mà thực chất là lợi dụng danh nghĩa của Khổng Tử cho mục đích bá quyền.
Tóm lại, việc chính phủ Hoa Kỳ cáo buộc Viện Khổng Tử là một phái bộ ngoại giao là buộc Viện Khổng Tử xóa tên khỏi các cơ sở giáo dục của Hoa Kỳ, đây là một biện pháp trừng phạt khác đối với Trung Quốc. Với động thái của Mỹ và sự tiếp bước của các nước phương Tây, cơ quan tuyên truyền đối ngoại quy mô lớn 16 năm tuổi này của ĐCSTQ sẽ sớm bị khai tử.
Để che giấu bản chất của hệ thống độc tài toàn trị của ḿnh, ĐCSTQ đă không ngần ngại đưa Khổng Tử trở lại từ hơn một ngh́n năm trước. Bản chất của Mao Trạch Đông đối với Khổng Tử và sự ca ngợi cao độ của Tập Cận B́nh đối với Khổng Tử, cả hai đều sử dụng Khổng Tử và văn hóa Trung Quốc làm công cụ đấu tranh chính trị. Nhưng người tính không bằng Trời tính, thiện ác đến cuối cùng sẽ có báo ứng, chỉ là không đến sớm th́ đến muộn mà thôi.
Quỳnh Chi
|