Một người tao nhã sẽ biết cách giữ miệng, bất kể khi nào hay ở đâu đều sẽ không ba hoa, càng sẽ không khoác lác thể hiện khắp nơi, bởi vì đó là thể hiện của sự nông cạn, chỉ khiến cho người ta cảm thấy chán ngán.
Vẻ ngoài xinh đẹp có thể là một chiếc vé ưu tiên, nhưng không thể là chiếc vé thông hành vĩnh viễn
Ưu thế vật chất chỉ là một loại ưu thế bên ngoài, còn sự phong phú về nội tâm mới là vẻ đẹp vĩnh hằng. Một người thực sự tao nhã, sẽ biết giỏi vượt hơn người khác, đó không phải là cao quý, mà sự cao quý thực sự chính là giỏi hơn so với chính mình trong quá khứ. Họ giỏi học hỏi và biết cách tiến bộ, những người tao nhã giống như trầm hương vậy, tỏa ra hương thơm thoang thoảng, giữ cho tinh thần luôn dịu dàng ấm áp và tính cách độc lập. Cử chỉ duyên dáng này là một sự tu luyện cá nhân và cũng là một món quà từ Thượng đế.
Người tao nhã sẽ không nổi trận lôi đình vì một chuyện nhỏ nhặt, cũng sẽ không dễ dàng thể hiện một biểu cảm xấu xí trước mặt người khác, càng sẽ biểu hiện thờ ơ trước kẻ yếu đuối; họ biết cách tôn trọng và lắng nghe, học cách quản lý cảm xúc của mình, gương mặt luôn nở nụ cười, tận hưởng ánh nắng mặt trời. Một người tao nhã chắc chắn phải lương thiện, trái tim của họ thơm mát như hoa lan; tao nhã là một mùi hương lắng đọng theo năm tháng.
Sự tao nhã của cuộc sống chính là sau khi trải qua bao nhiêu phong ba trắc trở, ta vẫn có thể nở một nụ cười điềm tĩnh, mùa xuân ngắm hoa, mùa thu ngắm trăng; mùa hạ thưởng thức hoa sen, mùa đông nghe tuyết rơi; bất kể tâm trạng thay đổi như thế nào, cũng đều giữ lấy một trái tim bình thường, ngắm nhìn gió trăng.
|