R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,172 Times in 13,137 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
|
BÀI TOÁN KHÓ NHẤT: Ư THỨC
THE HARDEST PROBLEM: CONSCIOUSNESS
Phạm Viết Hưng
Ai cũng biết ư thức tồn tại, nhưng không ai biết bản chất ư thức là cái ǵ. Các nhà khoa học muốn nắm bắt được ư thức, nhưng họ chỉ tóm được cái bóng của nó chứ không phải bản thân ư thức. Vấn đề bản chất của ư thức đă trở thành bài toán khó nhất đang thách thức khoa học…(Everyone knows that consciousness exists, but no one knows what the nature of consciousness is. Scientists want to grasp consciousness, but they grasp only its shadow, not the consciousness itself. The problem of consciousness’ nature has become the hardest problem challenging science…)
Nếu có một cái ǵ đó hiển nhiên rơ ràng nhất nhưng lại bí ẩn khó hiểu nhất th́ đó là Ư THỨC.
Ngay từ thời cổ Hy Lạp, một nhà thông thái bậc nhất như Socrates cũng đă phải thốt lên: “Tôi biết rằng tôi chẳng biết ǵ cả” (I know that I know nothing), rồi ông khuyên: “Hăy hiểu chính ḿnh” (Connais-toi, toi même!). Dường như ông muốn nói với người đời rằng bao nhiêu hiểu biết cũng chẳng có ư nghĩa ǵ nếu không hiểu chính ḿnh. Thế nào là hiểu chính ḿnh? Ấy là đặt ra những câu hỏi về bản thân ḿnh và trả lời những câu hỏi đó, chẳng hạn: sự hiểu biết của ḿnh có đầy đủ không? Sự hiểu biết của ḿnh có đúng đắn không? Tại sao ḿnh có thể nhận biết, tư duy, cảm xúc, suy tưởng? Sự vật mà ḿnh nhận thức được là hiện thực khách quan hay chỉ là ảo ảnh do ư thức tạo ra? Bản chất của ư thức là ǵ?… Có lẽ Socrates không thể t́m được câu trả lời thỏa đáng cho những câu hỏi này nên ông cảm thấy bao nhiêu sự biết của ḿnh vẫn như chẳng biết ǵ cả. Trở ngại chính đối với ông có lẽ là bí mật về bản chất của ư thức.
Từ đó đến nay, ngót 2 thiên niên kỷ rưỡi đă trôi qua, loài người đă đạt được những tiến bộ vượt bậc trong sự hiểu biết thế giới, nhưng dường như vẫn dậm chân tại chỗ trong sự hiểu biết về chính ḿnh, mặc dù các nhà triết học và khoa học không ngừng nghiên cứu, thảo luận, tranh căi về bản chất của ư thức. T́nh h́nh này đă được phản ánh rơ ràng và thú vị trong một bài báo của Oliver Burkeman trên tờ The Guardian của Anh ngày 21/01/2015. Tiêu đề là một câu hỏi chất vấn: “Tại sao những trí tuệ vĩ đại nhất thế giới đều bất lực trước bí mật của ư thức?” ( Why can’t the world’s greatest minds solve the mystery of consciousness? ).
Hỏi tức là đă trả lời: Bí mật của ư thức vượt quá khả năng của những trí tuệ vĩ đại nhất của nhân loại. Một trong những trí tuệ đó là René Descartes (1596-1650), nhà toán học và triết học trứ danh của nước Pháp và thế giới, cha đẻ của H́nh học Giải tích, một trong những gương mặt tiêu biểu nhất của cuộc cách mạng khoa học và kỹ thuật lần thứ nhất trong lịch sử văn minh của nhân loại.
1/ Luận thuyết Descartes
consciousness-2Từ nửa sau thế kỷ 20 cho tới nay, sự phát triển vượt bậc của khoa học và công nghệ đă tạo ra một lợi thế rất lớn trong việc nghiên cứu bản chất của ư thức. Ấy là sự ra đời của một ngành khoa học “chạm” vào ư thức của con người: Khoa học về “Trí thông minh nhân tạo” (Artificial Intellgigence), viết tắt là AI. Thành tựu của AI đă và đang làm cho mọi người kinh ngạc, nhiều dự đoán cho rằng AI sẽ chế tạo ra những robots thông minh bằng và hơn con người trong một tương lai không xa. Năm 1997, chương tŕnh Deep Blue đă đánh cờ thắng vua cờ Gary Kasparov, làm cho niềm hy vọng chế tạo ra trí thông minh trở nên hiện thực hơn bao giờ hết.
Nhưng đúng vào lúc đó, khi tư duy logic cơ giới thô thiển hí hửng nhất, th́ những nhà khoa học có đầu óc triết học sâu sắc lại nhận ra sự thật của trí thông minh là cái ǵ ─ cái mà từ xưa tới nay từng được coi là thước đo của trí thông minh là tư duy logic tính toán hóa ra không phải là “thành phần chủ yếu của tư duy thực sự”, như Douglas Hofstadter nhận định trong cuốn sách nổi tiếng của ông, “Gödel, Escher, Bach”. Đây là một cuốn sách từng đoạt Giải Pulitzer, một sách “gối đầu giường” của tất cả các nhà khoa học về trí thông minh nhân tạo hiện nay, một tác phẩm đặc biệt chuyên sâu dành cho tất cả những ai quan tâm tới vấn đề bản chất của ư thức và trí thông minh của con người. Nguyên văn câu nói của Hofstadter như sau:
“Khi một hoạt động trí năo nào đó đă được chương tŕnh hóa th́ người ta sẽ mau chóng ngừng coi nó như một thành phần chủ yếu của tư duy thực sự” (Once some mental function is programmed, people soon cease to consider it as an essential ingredient of real thinking) [1]
consciousness-3Đó là một nhận định mang tính cách mạng về bản chất của ư thức, làm tiêu tan hy vọng của những ai tưởng rằng có thể giải mă bí ẩn của ư thức thông qua công nghệ trí thông minh nhân tạo.
Nếu quả thật toàn bộ ư thức có thể chương tŕnh hóa th́ chắc chắn đến một lúc nào đó con người sẽ có thể chế tạo ra những robots có ư thức, và như thế th́ ư thức không c̣n ǵ là bí mật nữa. Khi đó ư thức có thể được xem như kết quả của một hệ thống vật chất hoạt động theo những quy tắc logic xác định. Có nghĩa là thành tựu của khoa học và công nghệ AI một mặt nói lên sức mạnh của tư duy logic, nhưng mặt khác chỉ ra rằng tư duy logic chỉ là một bộ phận của ư thức và thậm chí không phải là bộ phận chủ yếu của tư duy thực sự. Theo tờ The New York Times, Hofstadter cho rằng ư thức thực sự của con người nằm ở tư duy cảm xúc, chẳng hạn như soạn nhạc, viết văn ─ “những lĩnh vực đ̣i hỏi một linh hồn” (they require a soul), cái mà robots không có và không bao giờ có thể có [1].
Tại sao robots không thể có tư duy cảm xúc? Đơn giản v́ cảm xúc không tuân thủ chương tŕnh, cảm xúc là một dạng tư duy phi logic (non-logical thinking) trong khi computer là một cỗ máy hoạt động theo chương tŕnh..
Tóm lại, thành tựu của AI càng làm cho vấn đề bản chất của ư thức càng trở nên khó hiểu hơn. Nó chỉ ra rằng con người, hay sự sống nói chung, là những thực thể hoàn toàn khác biệt với những cỗ máy, mặc dù con người và sự sống nói chung cũng có những yếu tố của những cỗ máy.
Bài báo trên tờ The Guardian ngày 21/01/2015 (đă dẫn) cũng có những ư kiến làm sáng tỏ thêm nhận định nói trên. Xin tóm lược một đoạn thú vị nhất:
consciousness-4Các nhà triết học và khoa học đă tranh căi nẩy lửa trong hàng thập kỷ nay về vấn đề cái ǵ làm cho con người phức tạp hơn robots. Bộ năo đặt ra đủ các loại bài toán làm cho các nhà khoa học phải bận tâm. Chẳng hạn, chúng ta học như thế nào, làm thế nào để ghi nhớ, hoặc để nhận biết sự vật? Có một số bài toán được xếp vào loại dễ, thí dụ: Làm thế nào để bạn biết rụt tay lại khi chạm phải nước nóng, hoặc nghe thấy tên ḿnh trong một căn pḥng hội hè ồn ào? Nếu có đủ thời gian và tiền tài trợ, một ngày nào đó các chuyên gia về thần kinh có thể sẽ đưa ra lời giải đáp. Chỉ có một bài toán duy nhất thực sự khó, được gọi là Bài toán Hóc búa về Ư thức (the Hard Problem of Consciousness), nội dung gồm những câu hỏi như: Tại sao mọi quá tŕnh phức tạp diễn ra bên trong bộ năo có cảm giác như từ bên trong nội tâm? Tại sao chúng ta không chỉ thông minh như robots (nói cách khác, tại sao chúng ta không ngu như robots) tức là chỉ có khả năng ghi nhận thông tin, hoặc có phản xạ đáp ứng với ngoại cảnh như tiếng ồn hoặc mùi vị của thức ăn bốc lên từ xoong chảo,… nhưng vẫn dốt đặc và trống rỗng cuộc sống nội tâm? Và làm thế nào mà bộ năo sản sinh ra những cảm xúc nội tâm đó? Làm thế nào mà một bộ năo nặng khoảng 1.4kg với những mô năo mầu hồng nhạt nằm bên trong hộp sọ lại có thể làm nẩy sinh ra một cái ǵ đó đầy bí ẩn như ư thức về sự sống mà nó và toàn bộ cơ thể được gắn vào sự sống đó?
|