Thread: Sưu tầm
View Single Post
Old 01-17-2020   #1122
florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
florida80's Avatar
 
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,172 Times in 13,137 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11florida80 Reputation Uy Tín Level 11
Default

Ḷng nhân từ trong lư niệm của người xưa
An Ḥa

Thứ bảy, 04/01/2020 • 24.6k lượt xem








Người Á Đông thời xưa xem “nhân, lễ, nghĩa, trí, tín” là tiêu chuẩn quan trọng để đánh giá đạo đức tu dưỡng của con người, cũng là năm đức để điều chỉnh các mối quan hệ giữa người với người trong xă hội. Trong năm đức ấy th́ đức “Nhân” (ḷng nhân từ, nhân ái) được xếp ở vị trí đứng đầu, đủ thấy tầm quan trọng vô cùng của nó.

Gia Cát Lượng
(Tranh minh họa qua Pinterest)

Bàn về chữ “Nhân”, trong “Thuyết văn giải tự” có ghi rằng: “Thiên địa chi sinh, tối quư giả dă”, ư nói ḷng nhân từ là điều quư giá nhất, là giá trị cốt lơi bên trong con người. “Nhân” chính là cảnh giới cao thượng của con người trên đời, là đạo lư làm người mà bất kỳ ai cũng phải tu dưỡng.

Nho gia coi “Nhân” là quy phạm đạo đức tối cao, trong “Luận Ngữ” khi Nhan Uyên hỏi Khổng Tử về chữ “Nhân”, Khổng Tử đă nói: “Sửa ḿnh theo lễ là nhân. Ngày nào cũng khắc kỷ phục lễ, ngày đó mọi người trong thiên hạ tự nhiên cảm hoá mà theo về đức nhân. Vậy nhân là do ḿnh, chớ há do người sao?”

Trọng Cung – một học tṛ khác của Khổng Tử hỏi về “Nhân”, Khổng Tử cho rằng: “Những cái ǵ mà ḿnh không muốn th́ đừng đem thi hành cho người khác – đó là đức hạnh của người nhân.” (Luận ngữ).

Khi Phàn Tŕ hỏi về “Nhân”, Khổng Tử giảng giải rằng: “Khi ở nhà th́ giữ diện mạo cho khiêm cung; khi làm việc th́ thi hành một cách kính cẩn, khi giao thiệp với người th́ giữ dạ trung thành”.

Kỳ thực đó chỉ là một trong rất nhiều lần Khổng Tử nói về chữ “Nhân”. Khi dạy dỗ các môn sinh của ḿnh, ông sẽ tùy theo tính cách của mỗi người mà giáo dục chữ “Nhân” này một khác. Tỉ như biết tật lớn nhất của tṛ là không quan tâm tới người khác, th́ Khổng Tử bèn nói: “Nhân giả ái nhân dă”, tức là người có ḷng nhân từ th́ phải biết yêu mến và bảo hộ người khác. Với một người không thể xử lư tốt mối quan hệ với người khác, Khổng Tử lại nói rằng: “Nhân giả nhị nhân dă”, ư rằng chữ “Nhân” (仁) ấy là do chữ “con người” (人) và “số hai” (二) ghép thành, hàm ư hy vọng học tṛ có thể chung sống hoà thuận với người khác.

Luận Ngữ cũng lại giảng: Người nhân là người có thể làm cho năm điều đức hạnh phổ cập trong thiên hạ. Năm đức ấy là “cung, khoan, tín, mẫn, huệ”. Nếu ḿnh nghiêm trang cung kính th́ chẳng ai dám khinh ḿnh. Nếu ḿnh có ḷng rộng lượng th́ ḿnh thu phục được ḷng người. Nếu ḿnh có đức tính chân thật th́ người ta tin cậy ḿnh. Nếu ḿnh cần mẫn siêng năng th́ làm được công việc hữu ích. Nếu ḿnh thi ân bố đức gia huệ th́ ḿnh sai khiến được người.

Xă hội truyền thống vô cùng coi trọng ḷng nhân từ. Vơ Vương khi phong vua cho chư hầu, th́ lấy tiêu chuẩn là “Tuy hữu chu thân, bất như nhân nhân”, tức lấy người nhân đức làm vua chư hầu chứ không căn cứ đó có phải người thân thích hay không.

Trong “Luận Ngữ” c̣n viết: “Chí sĩ nhân nhân, vô cầu sinh dĩ hại nhân, hữu sát thân dĩ thành nhân”, ư nói một người mà trong ḷng có chí lớn và có đức nhân, sẽ không v́ tham sống sợ chết mà tổn hại đức nhân, chỉ biết không tiếc hy sinh tính mạng v́ chính nghĩa.

Nội hàm của chữ “nhân” thật vô cùng phong phú, phương diện mà nó đề cập đến là quan trọng như vậy cho nên “nhân” trở thành nội dung căn bản và quan trọng trong hệ thống đạo đức truyền thống của người xưa. Nó ảnh hưởng sâu sắc đến tư tưởng, hành vi và h́nh thái xă hội của con người thời cổ.



Kỳ thực ḷng nhân từ khi phân ra th́ có rất nhiều biểu hiện, nhưng khi quy tụ lại th́ có thể giải thích bằng sự vô tư, không ích kỷ. Bởi xă hội là một cộng đồng những con người chung sống cùng nhau, giữa họ có rất nhiều mối quan hệ, nếu mỗi người chỉ biết xuất phát từ lợi ích của ḿnh để đối xử với người khác, chỉ nghĩ đến lợi ích của ḿnh mà không thấy được quyền lợi của người khác th́ xă hội sẽ xảy ra biết bao thảm kịch.

Một khi, mỗi người đều biết quan tâm, nhường nhịn và hỗ trợ người khác th́ không những họ khiến cuộc sống của bản thân yên ấm, hạnh phúc, mà cả cộng đồng của họ cũng có sự gắn bó, bền vững. Cộng đồng ấy sẽ có nhiều điều kiện để khắc phục những tai nạn do khách quan mang lại.

Cho nên, giáo dục ḷng nhân từ, dùng nhân từ để đối đăi với nhau luôn là yếu tố quan trọng hàng đầu. Điều này không chỉ đúng với xă hội ngày xưa, mà c̣n đúng với cả xă hội ngày nay.

An Ḥa
florida80_is_offline  
Quay về trang chủ Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
 
Page generated in 0.09457 seconds with 10 queries