R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,172 Times in 13,137 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
|
6 điều chất chứa càng nhiều càng dễ chiêu mời họa
Trong cuộc sống luôn có những thứ đáng để chúng ta nắm giữ nhưng cũng có một số điều chúng ta nhất định phải buông bỏ, bởi dũng cảm buông bỏ là một loại đại khí. Chọn lựa kiên tŕ hay buông bỏ đúng lúc là điều không dễ làm được. Dưới đây là 6 điều có càng nhiều sẽ càng dễ gặp tai họa, nhất định cần buông bỏ.
(H́nh minh họa: Qua kknews)
1. Dục vọng: Càng nhiều càng thống khổ
Người xưa có câu: “Người chết v́ tiền, chim chết v́ mồi”, một số người sẽ v́ ham muốn, dục vọng vô độ mà mất mạng. Người xưa cho rằng phúc báo của một người đă được an bài sẵn dựa vào “đức” và “nghiệp” mà họ tích lũy trong luân hồi đời này sang đời khác, chứ không phải do tranh giành mà được.
Lăo Tử nói: “Ngũ sắc sẽ làm cho mắt bị mù, ngũ âm sẽ làm cho tai bị điếc, ngũ vị sẽ làm cho lưỡi bị tê, rong ruổi săn bắn sẽ khiến ḷng người phát cuồng, của cải khó được khiến người bị tai hại.” Quá nhiều dục vọng sẽ làm bại hoại sinh mệnh, thậm chí v́ thế mà mất mạng.
Người có nhiều dục vọng, ham muốn, nếu không được thỏa măn sẽ cảm thấy khổ sở, được thỏa măn rồi lại khơi gợi dục vọng mới, cho nên luôn bị dục vọng khống chế, khổ không kể xiết. Một người chỉ khi biết tiết chế dục vọng của bản thân ḿnh th́ mới có thể có được tâm an, trí tuệ mới được khai sáng.
Con người sống nơi trần thế, ai ai cũng đều có thất t́nh lục dục, điều đó không có ǵ đáng trách. Nhưng một khi quá độ, bị dục vọng thao túng th́ chính là tự rước lấy họa, tự hủy diệt bản thân ḿnh.
2. Nói năng: Càng nhiều càng phiền phức
Nói nhiều tất nói lỡ. Trong Dịch Kinh viết: “Cát nhân chi từ quả, táo nhân chi từ đa”, ý tứ rằng quư nhân thường ít lời mà vẫn thể hiện được cái uy, kẻ nóng tính th́ nhiều lời nhưng lại càng tỏ ra yếu hèn. Nói cách khác, một người nói nhiều sẽ bộc lộ khuyết điểm của ḿnh, cũng không có đủ uy danh để thu phục người khác.
Người nói chuyện cẩn thận th́ nhiều phúc, người nói nhiều hấp tấp nóng nảy, thích khoa trương chính ḿnh, không vững vàng thận trọng th́ tất dễ gây họa.
Cổ ngữ có câu: “Chớ nói nhiều lời, càng nói nhiều càng dễ thất bại”. Phương Tây cũng có một câu ngạn ngữ: “Thượng đế cho chúng ta hai cái lỗ tai và một cái miệng, là v́ muốn chúng ta nghe nhiều nói ít”.
Có câu chuyện lịch sử hài hước kể rằng, năm 384, tướng Tần là Phù Lăng đầu hàng Đông Tấn, chạy đến Giang Nam. Ngay lúc đó, một vị quan khác đi cùng chưa từng đến phương Bắc, thường xuyên hỏi Phù Lăng về phong thổ Trung Nguyên. Mỗi lần ông ta đều hỏi không dứt khiến Phù Lăng rất chán ghét.
Có một lần, sau khi vị quan kia đă hỏi cả buổi, lại tiếp tục hỏi: “Nô lệ ở Trung Nguyên, giá cả như thế nào?”. Phù Lăng bèn trả lời: “Ít nói mười vạn, nói nhiều một ngàn”.
3. Lo sợ: Càng nhiều càng mất cơ hội
Mỗi người đều có tâm ích kỷ nên sẽ nghĩ nhiều về “được” và “mất”. Có vô số nỗi lo sợ thường nhật như: Lo cơm áo, sợ đói khát, lo già yếu, sợ bệnh tật, lo mất đi tài sản,…
Kỳ thực suy cho cùng, nguyên nhất lớn nhất khiến con người ta phát sinh tâm lo sợ chính là sự ích kỷ và ḷng tham. Khi chưa có được th́ lo lắng làm sao để có được, được rồi lại lo cách để được nhiều hơn nữa và sợ sẽ bị mất đi… Bởi vậy, một người nếu như trong tâm không thể vứt bỏ hoàn toàn được “ích kỷ, chỉ lo bản thân ḿnh” th́ vĩnh viễn không thể thoát khỏi sự lo lắng và sợ hăi.
Người hay lo sợ thường không muốn chủ động tranh thủ, dễ bỏ lỡ cơ hội tốt, cho nên cả đời chỉ có thể là kẻ tầm thường. Người hay sợ hăi, chỉ biết theo sau người khác, sợ phạm phải sai lầm, đương nhiên cũng không có quan điểm siêu việt hơn người khác. Khi có việc trước mắt, th́ cần có can đảm gánh vác, khi gặp vấn đề, sợ hăi sẽ không giải quyết được. Một người mà điều ǵ cũng sợ th́ cả đời sẽ ch́m trong bóng tối.
4. Tranh giành: Càng nhiều càng tổn thất
Văn hóa truyền thống dạy con người lấy đức báo oán, không nên tranh giành, oán hận người khác. Lăo Tử cũng giảng về đạo lư “không tranh với đời” để có thể đạt được cảnh giới vô vi.
Trong cuộc sống, dẫu cho một người có tranh giành được thứ ǵ th́ cũng chẳng thể v́ nó mà có được sự b́nh an. Tranh được lợi lộc th́ mất đi lương thiện. Tranh được danh tiếng th́ mất ḷng người. Tranh được t́nh th́ mất tỉnh táo. Tranh đoạt được thứ của người khác th́ tâm sẽ bất an, không lúc nào nguôi. Phàm là những thứ khiến người ta phải vắt óc nghĩ kế giành giật th́ đều không mang đến b́nh an trong nội tâm, thay vào đó chỉ là phiền năo, thống khổ và thù hận mà thôi.
Người hay tranh giành là người thích những món lời nhỏ, không biết cảm ơn, đạt được lợi ích từ người khác nhưng lại không muốn báo đáp. Người hay tranh giành, thường là người nhất thời chiếm được lợi, nhưng lại đánh mất nhân tâm, cuối cùng xét ra lại càng tổn thất.
5. Đa nghi: Càng nhiều càng chiêu mời họa
Cổ nhân nói: “Phúc mạc phúc vu thiểu sự, họa mạc họa vu đa tâm”, ư rằng có phúc hay không là ở việc có ít chuyện hay nhiều chuyện, có họa hay không là ở việc tâm suy nghĩ nhiều hay ít.
Người nhạy cảm thường tự cho ḿnh là người thông minh, thích suy đoán tâm tư của người khác, nhẹ th́ dẫn đến hiểu lầm phiền năo, nặng th́ thành mối bất ḥa giữa con người. Càng là người thông minh kiểu này, càng sẽ làm ra chuyện ngu xuẩn.
Nhân sinh cả đời, hồng trần hỗn loạn, thật khó để trở nên hồ đồ. Nh́n quá rơ ràng sẽ làm tổn thương con mắt, nghĩ quá minh bạch sẽ làm mệt mỏi tâm thần, sống quá tỉnh táo sẽ phiền năo vô tận. Đa nghi th́ cuối cùng lại mất đi chính ḿnh, khôn khéo quá mức người khác cũng cảm thấy chán ghét.
6. Toan tính: Càng nhiều càng mệt mỏi
Thân thể mệt mỏi không đáng sợ bằng tâm linh mệt mỏi. Sống trong trần đời, ai ai cũng không tránh khỏi việc bị phiền muộn mệt mỏi do bản thân ḿnh và liên lụy từ người khác gây ra, mà chủ yếu là có liên quan đến được mà mất. Có người sẽ chọn cách xem nhẹ được mất, nhanh chóng quên đi để tận hưởng cuộc sống, nhưng có người lại chấp nhất vào đó, toan tính ngày này qua ngày khác khiến tâm thân mệt mỏi.
Có câu nói: “Người tính không bằng Trời tính”. Bậc trí giả có ngàn suy nghĩ, tất sẽ có một sơ xuất, “mưu sự tại nhân, thành sự tại Thiên”. Cả đời người, luôn có những sự t́nh xảy ra ngoài ư muốn, không lường trước được. Hơn nữa, người ta hoàn toàn không thể giải thích được hợp lư mà chỉ có thể chấp nhận rằng, có lẽ đó là ư của ông Trời. Cho nên, rất nhiều người dù đă tính toán kỹ càng nhưng càng tính càng sai lầm, càng tính càng không trúng. Đó là bởi v́ họ quên rằng, ông Trời cũng có cách “tính toán” của ḿnh. Hăy toan tính ít đi để sống thoái mái hơn.
|