R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,172 Times in 13,137 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
|
ÂN OÁN và HẬN THÙ.
Nhân nói đến câu "Tu vạn kiếp, ngộ nhất thời" của người đời th́ ra chuyện tu cũng dễ đấy chứ ? Có lẽ đây cũng là một môn phái ,không biết có nằm trong 84 vạn cách tu của Đức Như Lai không ? V́ họ đưa cách" Tu tâm dưỡng tính th́ không cần phải gơ mơ tụng kinh mỗi ngày hay phải ngồi thiền mới có thế đạt được, mà trước tiên ḿnh phải hiểu được ḿnh đang làm ǵ và xuất phát từ tâm thiện = tâm Phật .. hay ác = tâm ma !" Có phải " bản lai diện mục " hay cách tu " trực chỉ chân tâm " mà tôi đă từng đưa ra . Biết đâu họ cũng là một " Thanh Hải Vô Thượng Sư " thứ hai th́ sao ? Ai cũng có tâm Phật và thành Phật đựơc mà . Chỉ có điều tâm nó to hay nhỏ , tṛn hay méo , ở trong hay ở ngoài thân .......... Hay chỉ là do chuyện Ân Oán, tức là chuyện ân nghĩa th́ đi theo ca tụng và chuyện oán thù th́ t́m dịp " luồn gió trộm măng " . Theo thói thường, con người chóng quên chuyện ân nghĩa, nhưng chuyện oán thù th́ nhớ đời đời, sống để dạ chết mang theo , cứ nấp lén , ŕnh ṃ có dịp là ra tay trả đủa ngay . Cho dù không cầm dao chém , búa bổ ngang lưng cũng viết vài câu chửi xéo , chửi xiên cho thỏa dạ đê tiện . Có người quan niệm: Ân đền oán trả , hay óan thù mười năm báo thù cũng chưa muộn kiểu chuyện kiếm hiệp Trung Hoa hay là kẻ thù không đội trời chung cũng thế .
Tôi cho rằng , một nguyên nhân khác cũng thường đem lại sự bất an trong nội tâm của con người, cùng một nghĩa, hay tương đương, đó là: chuyện thương và ghét. Con người thường đem ḷng thương yêu những người đem lại ích lợi, đem lại an vui hạnh phúc và ghét bỏ những người gây ra thiệt hại, hoặc đem phiền năo khổ đau đến cho ḿnh. Trên cơi đời này, con người thương yêu người khác th́ rất ít, nhưng ghét bỏ th́ rất nhiều , nhất là nữ giới . Nhưng mấy ai biết đựơc rằng : chuyện ân oán và chuyện thương ghét chính là những nguyên nhân, dẫn dắt chúng sanh vào ṿng sanh tử luân hồi, nhận ch́m chúng sanh trong biển khổ đau, không bao giờ dứt, nếu không biết t́m cách thoát ra. Cho nên họ cứ khổ đau và đau khổ v́ t́nh yêu "... Yêu là chia một quả tim
Là trao một nửa, là thêm một lần ...!" , nghe răng mà khổ rứa hỷ ? Tại sao họ không t́m cho ḿnh một lối thóat , họ phải biết để tâm họ về hướng Phật mà tu niệm , nguyện đem ḷng Từ Bi , Hỹ Xă sống với chúng sanh .
V́ t́nh yêu đă nhiều lần gây cho họ khổ đau , những chuyện yêu thương trai gái vụn vặt , những nỗi khổ đau xảy ra hàng ngày , hàng giờ trên thế gian, nhiều ví như cát trên sông Hằng , như biển cả mênh mông, với hàng vạn ngọn sóng cao ngất, liên tiếp đổ ập lên đầu con người và nhận ch́m xuống vũng lầy khổ đau , như muốn nhận ch́m những tâm hồn mê muội và có tâm thù hằng , bỏn xẻn , hơn nữa những lọai người này không có đủ nghị lực vươn lên, để tự giải thoát khỏi sự đau khổ của kiếp luân hồi, để sống một cuộc đời an nhiên tự tại . Điều mà Phật giáo thường nhắc nhở là ḷng Từ Bi , Hỹ Xă mới cứu vớt những người đang khổ đau như vậy .
Đối với cá nhân tôi khi làm ơn cho ai , giúp đở ai từ việc làm hay lời nói là tôi quên ngay chuyện đă làm . Tuy nhiên,chúng ta cũng nên biết , khi đă thọ nhận sự giúp đỡ, sự quan tâm, sự chiếu cố, bất cứ từ đâu đến, bất cứ do ai làm, dù lớn lao hay nhỏ nhặt đến đâu, người biết tu tâm dưỡng tánh, phải biết tri ân và báo ân, tức là biết ơn và đền ơn mặc dù người ra ơn không c̣n nghĩ đến . Chuyện đời cũng xảy ra không hiếm , cùng chung loài người nhưng chuyện ân óan cũng nhiều khi không mấy phân minh " cứu vật trả ơn , cứu nhân nhân trả óan " là chuyện thường t́nh . Trên cơi đời này, chuyện ân nghĩa biến thành oán thù rất dễ dàng, như trở bàn tay. Ngược lại, chuyện oán thù trở thành ân nghĩa thực là khó khăn vô cùng, chỉ có những bậc Thánh hiền, hoặc những người biết tu tâm dưỡng tánh, tức là những người muốn sống an lạc hạnh phúc, mới có thể thực hành được mà thôi.
Cũng có người khi nói ra những lời vô thưởng vô phạt chẳng có dụng tâm, chẳng có tà ư, chẳng ám chỉ ai, hoặc trời cho có tài ăn nói khéo léo , viết văn trôi chảy , lúc online khiến cho những kẻ khác sanh tâm ganh tị, bảo sao chẳng tức, chẳng giận cho được , chém giết th́ không có quyền hành , chỉ c̣n " xút gió bụi tre " cho chúng chém giết lẫn nhau ngầm trả mối hận thù , họ luôn luôn nuôi chí " làm sao giết đựơc người trong mộng , để trả thù riêng dám chọc bà .... " . Con người thường hay, trả thù báo oán, nên t́m mọi cách, trả đủa cho hơn, cho thỏa tâm tham, cho vừa tâm sân, cho hợp tâm si, thử hỏi như vậy: bao giờ oán thù, mới được chấm dứt, cuộc đời mới được, b́nh yên vui vẻ? Tôi viết những lời này là để phân tích cho họ hiểu chứ KHÔNG NHẰM BÁO THÙ hay trả óan ǵ cả , mà đây là một vấn nạn thường t́nh trong xă hội loài người đang sống với nhau mà thôi .
Những lời khó nghe chúng ta cứ bỏ qua như gió thỏang , mây bay đừng lưu trữ lời lẽ khó nghe đó trong kho tàng tâm thức của ḿnh, tức là quên luôn đi, bỏ qua luôn, không nhớ tới nữa, mới thực là khó , ngay cá nhân tôi đă từng quán chiếu như vậy nhiều lần , nhưng cũng vượt qua chậm chạp , tôi nguyện tiêu trừ , triệt bỏ từ từ , v́ ḿnh đang tu mà .....
Tôi cũng biết rằng : "Một sự nhịn chín sự lành" nhưng đôi lúc ḿnh nhịn th́ họ leo lên đầu ngồi cười .
Trong Kinh Pháp Cú, Đức Phật có dạy:
"Lấy oán báo oán, oán nghiệp chồng chất .
Lấy ơn báo oán, oán nghiệp tiêu trừ ".
Phải cảm hóa người ác bằng giáo huấn Từ Bi trong câu chuyện về kẻ sát nhân Angulimala trong kinh điển Pali đă minh họa một cách hùng hồn cho tâm từ bi vô lượng của Đức Phật đă chuyển hoá được tâm của một tên sát nhân hung bạo như thế nào và cũng cho thấy sức mạnh của ḷng từ bi :
Một buổi sáng, đức Thế Tôn vào thành, đang bưng bát đi khất thực th́ nghe có tiếng chân chạy phía sau. Ngài biết rằng Angulimala đang đuổi theo, nhưng vẫn b́nh thản bước đều. Angulimala lớn tiếng gọi:
-“Ông khất sĩ kia, đứng lại!”
Thế Tôn vẫn tiếp tục đi, không mau hơn, không chậm hơn. Phong độ của Ngài rất an nhiên tự tại.
Thấy vậy, Angulimala lớn tiếng hơn:
-“Đứng lại! ông khất sĩ kia, đứng lại! “
Đức Thế Tôn thản nhiên tiếp tục bước đi, vẻ tự tại vô úy. Angulimala chạy mau hơn chỉ trong khoảnh khắc đă đuổi kịp và la lên:
-“Tôi bảo ông dừng lại, tại sao không dừng?”
Thế Tôn vẫn bước đi, nói với giọng b́nh thản:
- “Này Angulimala! Ta đă dừng lại từ lâu rồi, chính anh mới là người chưa dừng lại.”
Angulimala không thể hiểu được ư nghĩa của những lời này. V́ thế y lại hỏi:
-"Này khất sĩ, tại sao ông nói rằng ông đă dừng lại c̣n tôi vẫn chưa dừng?"
Đức Phật đáp:
- "Ta nói rằng ta đă dừng lại v́ ta đă từ bỏ việc giết hại chúng sanh. Ta đă từ bỏ thói bạo hành, tàn sát mọi loài và ta đă an trú vào ḷng từ đối với muôn loài, ḷng kham nhẫn và trí tuệ do tư duy quán sát. Song ngươi vẫn chưa từ bỏ việc giết hại và đối xử tàn bạo với người khác cũng như chưa an trú vào ḷng từ bi và kham nhẫn đối với mọi loài hữu t́nh. Do đó, người vẫn là người chưa dừng lại".
Thái độ điềm đạm và câu trả lời của Phật đă làm cho Angulimala kinh ngạc và đột nhiên buông dao hối hận. Phật liền làm lễ thế phát cho Angulimala trở thành một tu sĩ ngay tại chỗ. Từ đó về sau, Angulimala (pháp danh mới là Ahimsaka) đă tu tập rất tinh tấn, trở thành một trong những đệ tử lớn của Phật và đạt được giác ngộ .
|