R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,172 Times in 13,137 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
|
Mùa Thu Tới
“Đêm nay Thu sang cùng heo may
Đêm nay sương lam mờ chân mây!
Tiếng hát thật buồn từ máy thu băng đưa Lan trở về vùng kỷ niệm ngày xưa… ngoài song cửa hàng cây thay màu áo! Chiếc áo màu xanh mát của mùa Hè như hy vọng của đời học sinh, của tình yêu giờ đổi sang màu vàng Thu e ấp, kiều diễm, một bức tranh đẹp tuyệt vời của Đấng Tạo Hoá.
Ngày đó… một quyển Kinh Thánh thật cũ, phai màu gần như rách nát đã gợi sự chú ý của Lan khi bước vào phòng ăn để tìm một ly cà phê … nhìn quanh đó không thấy ai, Lan nhìn quyển Kinh Thánh thật nhanh “King James Version” phai màu làm cho Lan suy nghĩ miên man.
-Chúa ơi, Có phải Chúa đưa đến cho con một người bạn cùng lý tưởng? Con cảm ơn Chúa.
Nhờ anh Bob tìm hiểu ai là chủ nhân của quyển Kinh Thánh đó, ba hôm sau anh Bob tìm Lan và nói với Lan:
- Immanuel, một thanh niên trẻ mới đổi đến đây làm việc đó Lan.
- Immanuel? Lan ít nghe người có tên đó. Cảm ơn anh Bob đã giúp Lan nhé.
Dì của Lan thường nói một quyển Kinh Thánh củ kỷ thường thuộc về một người có đời sống tâm linh rất cao… Lan cũng nghĩ như vậy.
Tan sở làm chiều hôm đó, Lan đi tìm một quyển “King James Version” mới, có sách dẫn "concordance", Lời Chúa nói viết màu đỏ, Lan nhờ ghi ngoài bìa chữ “Immanuel” màu vàng thật đẹp. Sáng hôm sau Lan mang vào sở làm và để bên cạnh quyển Kinh Thánh của Immanuel với tấm thiệp nhỏ: “Welcome Immanuel and God Bless you! Xin chào mừng Immanuel và nguyện xin Chúa thêm ơn cho bạn."
Một tuần sau … Lan đang ngồi soạn bài học Kinh Thánh cho lớp học phụ nữ tối hôm đó, Lan nhìn lên thấy một thanh niên trẻ tuổi, có nụ cười tràn lên ánh mắt, người đó đưa tay bắt tay Lan và giới thiệu:
-Chào chị, tôi là Immanuel.
-Ô, anh chính là chủ nhân của quyển Kinh Thánh nằm cô đơn ở đây mỗi sáng?
-Vâng, chính tôi.
Immanuel trao tặng cho Lan một chậu bằng sành nhỏ xinh xắn, không là chậu hoa mà là chậu lá mùa Thu, những chiếc lá màu vàng và màu đỏ nhìn giống như lá thật vậy. Rất đẹp.
-Xin Lan nhận món quà nhỏ này nhé, tôi cảm ơn Lan đã chào mừng tôi với quyển Kinh Thánh, một kỷ niệm tuyệt vời, tôi sẽ giữ mãi kỷ vật của Lan.
- Xin cảm ơn Immanuel và nguyện Chúa ở cùng và xin Đức Thánh Linh dìu dắt chúng ta.
Từ đó… Immanuel và Lan trở thành bạn làm việc chung, chị em trong Chúa, hợp tính và hợp ý nhau, và nhất là cả hai yêu Chúa nhiệt tình.
Immanuel quý Lan như chị, Lan yêu thương Immanuel như người em trai nhỏ, Chúa đã đưa đến cho Lan để cùng chia sẻ vui buồn trên chiến trường tâm linh.
Immanuel và Lan tìm đủ mọi cách và những thì giờ có được để làm chứng về Chúa cho người trong sở làm và ngoài phố.
Có nhiều lúc Immanuel thật buồn và nói:
- Công ty này có bốn trăm nhân viên, mà gần như cả bốn trăm người cùng muốn đi vào đêm đen!
-Mình cứ làm công việc gieo giống với tất cả lòng tin yêu Chúa và yêu người, Chúa sẽ cho kết quả như ý Ngài Immanuel ạ, đừng lo lắng nhé? Lan nói để khuyến khích Immanuel và an ủi chính mình.
Cảm ơn Chúa, Immanuel và Lan làm việc nhờ được tín nhiệm trong công ty và nhờ Đức Thánh Linh vùa giúp nên ông sếp lớn (Giám đốc) và các ông sếp dưới quyền đều không ai làm khó dễ về việc mang Kinh Thánh, học và cầu nguyện trong sở làm, có người phản bác lại, có người chịu nghe và tin Chúa, có vài người đến khuyên Immanuel và Lan nên bỏ cuộc, vì họ nghĩ sẽ có hại mà thôi!
Immanuel và Lan cười nhỏ nhẹ đáp:
- Trước mặt Thượng Đế, chúng tôi nên vâng lời quý bạn hay vâng Lời Thượng Đế ? (Công vụ sứ đồ 4: 19; Acts 4: 19).
Immanuel thường nói:
-Chúng ta như chiếc xe đang chạy trên xa lộ quá nhiều xe, chúng ta không thể dừng lại được, vì chúng ta đang sống trong một thời điểm thật quan trọng, nếu chúng ta để thời giờ và dịp tiện qua đi, nó sẽ không trở lại. Thiên Chúa đã ban cho chúng ta trí óc để quyết định mọi việc, nhất là đời sống tâm linh, tương giao với Chúa, chúng ta đã ý thức được sự hiện hữu của Ngài và giúp chúng ta hăng hái chia sẻ với mọi người về tình yêu và chương trình cứu rỗi của Ngài.
Mùa Thu lại đến, khi xin được trợ cấp của một trường Thần học ở California, Immanuel từ giả Lan để lên đường … ngày chia tay, Lan mời Immanuel đến nhà Lan ăn cơm, hôm đó Immanuel đến sớm, Lan còn đang nghe nhạc Việt nam, Lan giải nghĩa cho Immanuel hai câu hát về Thu:
“Đêm nay Thu sang cùng heo may
Đêm nay sương lam mờ chân mây …”
-Nhạc Việt Nam hay và ý nghĩa quá, Immanuel nói.
Immanuel tặng Lan quyển sổ nhỏ có địa chỉ trường thần học và địa chỉ điện thư để liên lạc, mở ra xem, Lan thật cảm động, một chiếc lá mùa Thu vàng ép vào đó.
Immanuel nói: - Đừng quên tôi!
Lan cúi đầu dấu đôi mắt ướt và nắm chặt tay Immanuel nói đùa:
- Chị sẽ nhớ cậu em trai vào mỗi mùa Thu tới, chịu không?
- Ngày gặp lại nhau, Immanuel muốn chị gọi là cậu em hay là ông Mục sư?
-Immanuel sẽ mãi mãi là em của chị Lan.
Những bức điện thư đi về đêù đặn, Immanuel rất tiến bộ trong việc học và hay gửi cho Lan nhiều bài học và tài liệu dưỡng linh, một món quà cho chị Lan vào lễ Chúa Giáng Sinh, nhưng không quên kèm theo trong đó hai chiếc lá mùa Thu màu vàng và đỏ thật dễ thương với lời viết:
-Những chiếc là này Immanuel đã nhặt trước sân trường và để dành tặng chị.
Lan rất quý những chiếc lá mùa Thu đó và nhớ thương người em trong Chúa của mình thật nhiều !
Mùa Thu lại trở về, hàng cây ngoài sân đã khoát áo vàng Thu, Lan thấy thật buồn, Thu lại về đây, nhưng Immanuel sẽ không gửi chị Lan những chiếc lá nhặt trước sân trường nữa!
Immanuel đã mang theo mộng ước, lòng yêu Chúa nhiệt tình, tha thiết với sự mất còn của mọi người chưa nghe, biết Chúa, Immanuel để lại cho Lan những kỷ niệm ngày cũ và nỗi đau xót nhớ thương lúc nào cũng như còn quá mới …đi vào lòng đất qua một chứng bệnh mà y khoa còn chịu thua!
Lan tìm an ủi qua Lời Kinh Thánh dạy:
Giăng 11: 25 Đức Chúa Giê-su bảo: "Chính Ta là sự sống lại và sự sống, người nào tin Ta, dù có chết cũng sẽ sống. 26. Còn ai sống mà tin Ta sẽ chẳng bao giờ chết, con tin điều ấy không?"
-Immanuel ơi, em đã làm tròn sứ mệnh Chúa giao em, chị còn đi… đi như người lạc vào rừng Thu, không có gió heo may, không có sương lam, nhưng có dòng lệ tuôn trên má chị, trước mặt chị những chiếc lá màu vàng, màu đỏ mờ đi, chị nhớ dáng em cười…
Lan cúi đầu và nhìn theo những chiếc lá vàng rơi đang bị gió cuốn bay nhanh… Lan nghẹn ngào thì thầm qua dòng lệ:
-Immanuel, mùa Thu tới rồi em biết không?
Lannguyen
|