R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,172 Times in 13,137 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
|
BA CÂY CỔ THỤ
Trong một khu rừng, ba cây cổ thụ sừng sững vươn cao trên một đỉnh đồi. Chúng đang bàn với nhau về ước mơ trong tương lai của mình.
Cây thứ nhứt nói: “Tôi hy vọng rằng trong tương lai, tôi sẽ được dùng làm hộp đựng châu báu. Tôi sẽ mang đầy ấp nào vàng, bạc và ngọc thạch quý giá. Tôi sẽ được chạm trỗ tinh vi, và mọi người sẽ trầm trồ về vẽ đẹp lộng lẩy của tôi”.
Cây thứ nhì nói: “Ước rằng, một ngày nào đó tôi sẽ được dùng làm một chiếc tàu lớn với đầy đủ tiện nghi. Tôi sẽ chở các ông vua và bà hoàng đi khắp cùng trái đất. Mọi người sẽ vui vẽ bình an vì sự vững chắc của thân tàu”.
Cuối cùng cây thứ ba tâm sự: “Tôi muốn trở nên một cây thẳng nhứt và cao nhứt trong khu rừng nầy. Mọi người sẽ nhìn thấy tôi đứng ngạo nghễ trên đỉnh đồi với những cành lá xum xuê. Tôi nghĩ là mình có thể đụng tới trời và gần với Chúa. Tôi sẽ là một cây lớn nhất từ xưa đến nay và mọi người trầm trồ chiêm ngưỡng”
Sau nhiều năm nôn nã chờ đợi, ước mơ của chúng sắp thành sự thật, khi một nhóm thợ rừng đến với chúng.
Một người đến với cây thứ nhứt, ông ta nói rằng: “Cây nầy có vẻ to lớn và rắng chắc, tôi sẽ bán gỗ nó cho xưởng mộc,” và ông ta hạ nó xuống. Cây rất vui mừng vì nghĩ rằng xưởng mộc sẽ dùng gỗ mình để đóng những hộp đựng châu báu.
Tại gốc cây thứ nhì, một người khác nói: “Cây nầy trông tốt quá, tôi nghĩ nên bán nó cho xưởng đóng tàu”. Cây rất hân hoan vì biết rằng nó sẽ được dùng để đóng một chiếc tàu lớn.
Cây thứ ba rất lo ngại khi thấy thợ rừng cầm búa đến, vì một khi bị hạ xuống thì mộng đẹp của nó sẽ tan vở. Người thợ rừng nhìn cây nầy và nói: “Tôi không có dự định đặc biệt gì về cây nầy, nhưng tôi chọn nó”. Và ông ta hạ nó xuống.
Khi cây thứ nhứt được đưa đến xưởng mộc, người ta đã dùng ván nó đóng thành cái máng ăn gia súc, chất cỏ khô vào đó và để trong một nhà chuồng. Thế là chẳng có điều gì đúng với ý nguyện. Cây thứ nhì được dùng để đóng thành một chiếc thuyền đánh cá nhỏ. Mơ ước trở thành một chiếc thuyền lớn để chở ông vua bà hoàng đi khắp nơi đã chấm dứt. Cây thứ ba được xẻ thành nhiều mãnh lớn, để trơ trọi trong kho. Thế rồi mơ ước của chúng cũng trôi theo thời gian và bị quên lãng đi.
Thế rồi, vào một ngày nọ có một người đàn ông và một phụ nữ vào trong nhà chuồng. Nàng sanh con và đặt Con Trẻ nằm trên lớp cỏ khô trong máng ăn súc vật được làm thành từ thân cây thứ nhứt. Người đàn ông muốn có một cái nôi cho Con Trẻ và đã tạm dùng máng cỏ để thay thế. Bấy giờ cây thứ nhứt đã nhận thức được điều quan trọng của việc xảy ra, đó là nó được chứa đựng một “Kho Tàng” quý báu nhứt trên thể gian cho nhân loại.
Qua nhiều năm sau, một nhóm người dùng chiếc thuyềân đánh cá, đã tạo ra từ thân cây thứ hai. Một người trên chiếc thuyền mệt mõi ngủ say. Khi thuyền ra khơi, một cơn bão nổi lên. Chiếc thuyền nghĩ rằng mình không đủ vững chắc để bảo vệ nhóm người nầy an toàn. Mọi người đánh thức ” Người” đang ngủ say, người đó đứng dậy, bảo “Hãy yên lặng”. Bão liền dứt ngay. Ngay lúc nầy, cây thứ hai mới nhận biết rằng mình đang chở “Vua trên muôn vua” trên chiếc thuyền của mình.
Cuối cùng, một vài người đến mang những mãnh gỗ từ thân cây thứ ba. Những mãnh gỗ đó được một “Người” đàn ông vác trên vai, đi qua các đường phố dưới sự nhạo cười chế diểu của mọi người. Khi đến nơi đã định, “Người” đàn ông đó bị đóng đinh vào hai mãnh gỗ làm thành hình chử thập, dựng lên trên đỉnh đồi cho đến chết. Ðến Chúa Nhật, cây thứ ba mới hiểu được nó đã đủ sức đứng cao trên đỉnh đồi và được kề cận với Chúa, vì chính Jesus đã bị đóng đinh trên thân nó.
Bài học về câu chuyện nầy là, khi mọi việc không xảy ra theo như điều bạn suy tính, thì nhớ rằng Chúa đã có chương trình sẵn cho bạn. Nếu tin cậy Chúa hết lòng, Ngài sẽ ban cho bạn những món quà vượt quá sự suy tưởng. Mỗi cây đều được trọn niềm mơ ước, nhưng không như điều chúng suy tính. Chúng ta không cần hiểu chương trình của Chúa định cho chúng ta là gì, nhưng chỉ cần hiểu rằng chương trình của Ngài lúc nào cũng tốt nhứt cho chúng ta. . .
|