R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,172 Times in 13,137 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 162
|
Người Hồng Kông đối diện với mất mát ra sao?
Có báo cáo viết rằng, thông qua các cuộc phỏng vấn người biểu tình Hồng Kông, có một điểm chung là: Mặc dù họ đều chia sẻ rằng họ có sợ hãi đấy, nhưng họ cũng nói cần phải hành động để bảo vệ giá trị tự do của Hồng Kông. Một thanh niên sinh ra ở khu North Point, Hồng Kông, cha mẹ anh là người từ Phúc Kiến, Trung Quốc, anh chia sẻ với BBC sau khi bị một băng đảng tấn công, anh nói: “Giờ thì tôi cảm thấy sợ rồi, tôi phải cẩn thận hơn. Nhưng là một người hoạt động, niềm tin của tôi không thay đổi”.
Là một trong những người bị kẹt giữa Trung Quốc và Hồng Kông, anh nói: “Tôi yêu đất nước Trung Quốc, nhưng ngày nay ‘chính quyền Trung Quốc’ đã biến bản thân nó ‘đồng nghĩa’ với đất nước, và ép buộc bạn phải yêu nó. Tôi ước rằng, mọi người dân Hồng Kông và Trung Quốc không chỉ có sự giàu có mà còn cả tự do, không ai phải sống trong sợ hãi. Đó là lý do vì sao chúng tôi phải bảo vệ lối sống của Hồng Kông”.
Một người biểu tình cầm một tấm bảng với nội dung Cảm ơn Nghị viện (Mỹ), trong cuộc mít tinh tại Edinburgh Place, Hong Kong, ngày 28/11/2019 (ảnh: Reuters/ Leah Millis).
Khẩu hiệu phổ biến trong phong trào vì dân chủ ở Hồng Kông là: “Giải phóng Hồng Kông! Cuộc cách mạng của thời đại chúng ta”, cho thấy, người Hương Cảng cảm thấy bản thân phải có trách nhiệm trong việc bảo vệ tự do cho Hồng Kông, chính là sứ mệnh của họ ngay bây giờ chứ không phải là của thế hệ nào khác.
Người Hồng Kông thức tỉnh
Một người trẻ khác chia sẻ quan điểm thậm chí vô cùng quyết liệt: “Nếu Trung Quốc đang cố chiếm lấy nơi này, chúng tôi phải chiến đấu. Việc bảo vệ văn văn hoá của chúng tôi là quan trọng nhất”.
“Hồng Kông đã trở thành một nơi nguy hiểm. Kinh tế, du lịch, kinh doanh đang đi xuống. Đó là con đường dẫn đến cái chết. Bạn biết đấy, phải chết thì mới tái sinh, đúng không?”, người trẻ tuổi nói.
Cho đến nay, truyền thông Trung Quốc luôn tuyên truyền với thế giới rằng phong trào dân chủ tự do Hồng Kông là bạo loạn. Nhưng thông qua các vụ việc cũng như những bằng chứng hình ảnh, video, thì thấy rằng cảnh sát ở Hồng Kông đã hành xử như côn đồ, chưa kể tới những can thiệp, dọa dẫm từ chính quyền đại lục. Người Hồng Kông đã buộc phải viện đến các biện pháp không ôn hòa như trước đó, trong một bài phát biểu, cựu lãnh đạo sinh viên Hoàng Chi Phong nói rằng, chúng tôi biết chúng tôi không thể đạt kết quả nếu vẫn dùng biện pháp hòa bình.
Thực tế, trong vài tháng đầu, người biểu tình Hồng Kông đã duy trì các hình thức phản kháng ôn hòa – điều mà tiểu Hiến pháp của Đặc khu cho phép. Tờ BBC đã thống kê, sau 100 ngày của phong trào, người Hồng Kông đã sử dụng 7 hình thức biểu tình, bao gồm:
(1) Hát đồng thanh bài “Vinh quang cho Hồng Kông”, (2) chiếu tia laser, (3) xếp thành dòng người nối dài, (4) dựng tường Lennon, (5) in thông điệp lên bánh trung thu, (6) in hình nghệ thuật đa dạng mang đi biểu tình, dựng tượng “người biểu tình” và (7) thay đổi lá cờ Hồng Kông thành màu đen với đóa hoa Dương tử kinh nhuốm máu.
Phong trào Dù vàng năm 2014 đã cho người Hồng Kông một bài học, rằng chính quyền Trung Quốc không bao giờ nhượng bộ. Người Hồng Kông hiểu rằng, biểu tình ôn hòa cũng không thể đưa đến sự thay đổi. Họ không còn lựa chọn nào, ngoài việc đẩy hình thức phản kháng theo hướng cứng rắn hơn.
Một kênh truyền thông của Mỹ đã kể về “những lá thư cuối cùng”, trong đó giới trẻ Hồng Kông thể hiện những tâm tư lo nghĩ, nhưng cũng biểu hiện lý tưởng mạnh mẽ: “Ba, mẹ, khi ba mẹ tìm thấy thư này, có thể con đã bị bắt, hoặc bị chết. Con đã luôn nỗ lực để trở thành người con xứng đáng của ba mẹ, trong học hành và công việc. Nhưng hơn thế nữa, con muốn trở thành một người có lương tâm, chứ không phải là một kẻ hèn nhát ích kỉ”. Một người trẻ khác để lại lời nhắn nhủ cho cha mình khiến ai nấy nghẹn ngào: “Cha à, khi con đi rồi cha hãy chăm sóc bản thân cho tốt, và cha nhớ ăn đúng giờ”.
|