VietBF - View Single Post - Những câu chuyện để học hỏi
View Single Post
Old 09-29-2019   #135
florida80
R11 Độc Cô Cầu Bại
 
florida80's Avatar
 
Join Date: Aug 2007
Posts: 112,474
Thanks: 7,300
Thanked 46,019 Times in 12,790 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 139
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10florida80 Reputation Uy Tín Level 10
Default

Trong khi đó, sách sử của dân Do Thái ghi là trên đường về quê th́ gặp toàn những tai ương. Hết sắc dân này đuổi đánh đến sắc dân khác ra ngáng đường đ̣i tiền măi lộ. Vậy mà họ đi qua được. Phần dân nam ta lại khác. Sau khi vượt biển nhớn th́ như là đă vào “nước thiên đàng” vậy. Mà là thiên đàng thật! Lúc đầu là cơm bưng nước rót, rồi sau đó từng nhà, từng người được bảo lănh đi khắp cả mọi nơi để lập nghiệp. Kế đến, trẻ thơ vào trường học tiếng nước người, học làm người nhân bản. Thanh niên, thiếu nữ khỏe mạnh, có sức, có khả năng th́ đi làm, học nghề, học nghiệp. Ông bà ǵa lớn tuổi, không thể lao động th́ người ta cấp nhà, cấp tiền cho cuộc sinh sống. Mưa không đến mặt, nắng không đến đầu. Không giàu có như đại gia, nhưng tiền bạc lúc nào cũng ấm túi. Được trợ giúp thế, có lẽ nào không có ngày về trong vinh quang!




Mấy hôm sau, khi tiền bạc đă bắt đầu rủng rỉnh, “tối sam banh, sáng sữa ḅ”, cuộc sống hết khô khan, người Việt vẫn buồn. Măi đến khi nhận được tin báo: Thưa ông, thưa bà, thưa em… những người thân như vợ, chồng, con, cha mẹ, anh em của qúy ngài bỏ lại sau lưng khi lao vào ḍng biển xanh, đă được chính phủ lo liệu, hoàn tất thủ tục rời Việt Nam. Họ sẽ đến đoàn tụ vơi qúy vị vào ngày tháng….. xin chúc mừng! Thế là ta reo vui. Ôi sung sưóng, đại sung sướng! Sung sướng quên cả cám ơn!




Tôi không biết những ngựi rời Ai Cập xưa kia có ai gởi tiền, gởi qùa về cho những người không kịp ra đi không nhỉ? Những người ra đi trong khốn khổ kia có lo sợ người thân c̣n ở lại sẽ bị hành hạ và bị chết đói hay không? Sách không ghi khoản này, nhưng tôi đoán ṃ là làm ǵ có đô la Mỹ, Úc, Canada hay Euro… mà gởi về cơ chứ! Chuyện người dân Nam xa xứ th́ hoàn toàn khác. Khác đến độ đau thương. Có anh cựu quân nhân than rằng: chẳng có cái khổ nào hơn cái khổ hôm nay. Suốt tuần lo đi cày, cuối tuần th́ lo đi kiếm chỗ gởi tiền về cho vợ nuôi con! Người khác chêm vào, chuyện ấy làm ǵ có đau thương như chuyện sáng đi biểu t́nh chống Việt cộng, chiều về lại đi gởi tiền về Việt Nam. Gởi mười đồng tiền thật, chúng nuốt trọn mười rồi in ra mớ giấy lộn để trả cho ngựi nhà của ḿnh. Vậy mà vẫn phải gởi! Sau lời anh nói là những tiếng nghiến răng nghe ken két. Lũ cộng thật khó mà có chỗ dung thân! Chờ xem!




3. Đi trong nước mắt, có về trong hân hoan?

Vượt lên trên tất cả mọi lao nhọc khốn cùng của 40 năm, người Do Thái đă có được cái đích họ nhắm đến. Về lại quê hương. Ở đó, họ đă có được một hơi thở êm đềm nhất, tuyệt vời nhất và được sống và chết với mảnh đất được gọi là quê hương của ḿnh! Họ có Moises, David, Salomon, uy danh thiên hạ. Về điểm này, xem ra họ may mắn hơn nhiều sắc dân bị lưu đày khác. Cách riêng, hơn hẳn dân ta!
florida80_is_offline  
 
Page generated in 0.05436 seconds with 9 queries