|
R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Join Date: Jun 2007
Posts: 32,888
Thanks: 62,592
Thanked 62,777 Times in 20,195 Posts
Mentioned: 132 Post(s)
Tagged: 1 Thread(s)
Quoted: 8821 Post(s)
Rep Power: 87
|
Thấy bác kể chuyện vui mà có thật, mình cũng xin kể chuyện có thật, nhưng cũng vui nha.
Cách đây khoảng 6 hoặc 7 năm nếu mình nhớ không lầm. Có lần đi dự một bữa tiệc của người quen, và có cơ hội biết thêm nhiều người từng là lính trong những binh chủng khác nhau trong thời đệ nhị CH.
Hôm đó thì khá đông người, gia chủ cũng thuộc hàng khá giả nên căn nhà cũng khá lớn, mặc dù chỉ là một tầng. Khi đó thì trời cũng sắp vào Đông cho nên không để bàn bên ngoài mà bày ra bàn tiệc riêng trong nhà đậu xe. Sau một lúc chén anh, chén em thì có lẽ cũng ngà ngà nên bày ra cái vụ hát karaoke. Garage và phòng khách nhỏ nối liền với nhau, nên để cửa mở cho bà con nghe ca sỹ cây nhà lá vườn tra tấn lỗ tai. Một lúc sau thì có một anh chàng cũng độ tuổi trên dưới 40 đến, đầu chải láng mướt và ăn mặt cũng bảnh lắm. Chỉ có điều khi mở "Mồm" hỏi thăm với câu mở đầu là "Cả nhà đang chơi gì vui thế?" với giọng bắc cụ đặc sệt là cả đám tự dưng hơi khựng lại rồi.
Anh bạn chủ nhà cũng đang ở đó nên giới thiệu cho mọi người biết, anh chàng vừa mới đến là chồng của em gái, vợ của chủ nhà. Có nghĩa là anh em cột chèo với chủ nhà. Anh chàng này đúng là loại tay làm hàm nhai, đôi đũa không ngưng và cái mồm cũng không khép. Vừa nhai ngồm ngoàm lại vừa liếng thoắn đủ điều về lãnh đạo và kiến thức XHCN v.vv, nhưng chẳng ai thèm trả lời khi biết he là dân Hải Phòng, và là con của tên cán bộ nào đó. Có người cũng tỏ vẻ không vui nên lên nhà trên ngồi, sau đó chỉ còn lại vài người trong garage.
Lẽ ra thì chuyện cũng không đến nỗi tệ lắm, cho đến khi tên này muốn giúp vui một bài. Khoảng chừng 10 phút lựa nhạc trên Youtube, cả đám tự dưng ngưng nói và sắc mặt hầu như đều thay đổi khi nghe tên đó hát cái gì tiểu đoàn 307. Tuy nhiên cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cho đến khi tên đó hát xong rồi trở lại bàn nhậu.
Một trong những người đang ở đó hỏi anh chàng kia có hút thuốc không, và khi he trả lời là có thì mới rủ him ra ngoài sau hút thuốc. Thế rồi 3 người nữa lần lượt theo sau ra sân đốt phổi. Một lúc khá lâu thì thấy 4 người vào lại, còn tên kia thì không thấy đâu. Lúc này thì lại chén anh, chén em và vẻ mặt của 4 người kia có vẻ hớn hở lắm.
Anh chủ nhà lăng xăng tiếp khách khắp nơi giờ lại ghé xuống và cụng một chai với anh em, nhìn quanh không thấy anh em cột chèo nên mới hỏi có ai thấy him không. Người có vẻ lớn tuổi nhất trong đám và cũng là người rủ đi hút thuốc nói là "Nó về với tiểu đoàn rồi". Anh chàng chủ nhà lại hiểu là đã về nhà rồi nên cũng không để ý đến nữa.
Chừng đâu gần một tiếng sau, anh chàng chủ nhà lại xuống và như có vẻ trịnh trọng lắm. Anh ta nói, lúc nãy ai đánh anh em cột chèo của anh ta vậy? Khi này thì mấy người kia mới bảo rằng "Dạy cho nó bài học thôi, để nó biết nó đang ở đâu và nên làm gì". Cứ ngỡ anh chủ nhà sẽ giận, nhưng ngược lại anh ta nói "Tui cũng muốn đập nó từ lâu, nhưng không có cơ hội".
Thì ra là mấy ông kia dẫn thằng nhóc ra sau nhà, đập cho một trận rồi bắt đi cửa sau mà về. Nó về mách với vợ nó, vợ nó gọi sang mách với chị và người chị rót tội lên đầu ông chồng. Ngờ đâu cả người chồng cũng ngứa mắt với cái thằng bắc cụ. Điều này đã nói lên được một điều là đám dân bắc cụ đã bị tấy não một cách triệt để. Trong đầu óc của chúng luôn cho rằng, chúng là kẻ chiến thắng. Và lại với cái bản tánh hung hăng, ngang ngược, hống hách, háo thắng thì chúng có thể huênh hoang bất cứ nơi nào. Có điều chúng không hiểu được, miền Nam đã quằn quại trong đau thương như thế nào vì ông, cha của chúng đã cướp đi tất cả những gì của họ. Trong cái óc của chúng thì ông cha của chúng đã giải phóng miền Nam, và chúng là dòng dỏi của người hùng dân tộc.
Thật ra thì đây không phải là gia đình duy nhất, mà trên đất Mỹ hiện nay có rất nhiều gia đình tương tự như vậy. Con của đảng viên, cán bộ đã ra nước ngoài rất nhiều bằng cách tương tự, và có rất nhiều những người anh em cột chèo cùng chịu cái cảnh oái ăm tươnh tự như anh chàng chủ nhà này.
|