Chiều chiều ra đứng vườn rau
Trông sang hang xóm dạ đau chin chiều
Thương anh thì thương rất nhiều
Vợ con chưa có tiêu điều làm sao
Bên này mình em lao xao
Cô đơn còm cỏi anh nào có hay
Cũng muốn tay nắm bàn tay
Hai đứa mình mãi tháng ngày bên nhau
Bao ngày anh đã trèo rào
Sao anh chẳng dám chui vào phòng em
Phòng em luôn phủ che rèm
Mình cứ thoải mái lem nhem ai nhìn
Có lần bổng thấy thình lình
Anh chạy bỏ dép bỏ "mìn" lại đây
Em sợ ba má la rày
Nên em phải bán ve chai đầu nhà
Thằng cha ChaBá thật thà
Hỏi sao em bán đồ nhà uổng chi
Em tiếc nhưng phải bán đi
Thằng cha chả nói vứt đi ai thèm

Trích trong báo địa phương treo trong Vô Tâm Thi Quán