Quote:
Originally Posted by hoanglan22
Bác nói cái gì ghê vậy ??? (Anh phải nói tốt chó Tí chứ (mặc dù hơi khó)....Tui chạy trước đó lỡ bị dĩa bay lộn sang tui thì xỉu nằm đó ... hổng ai khiêng về, bác ở lại đi  :hafpp y:
|
Rút chốt lựu đạn ,bỏ trên bàn rồi chạy....một mình sao ...tui chạy theo với ..

Nhìn hình này nhớ tới chuyện được đọc :
Chiều thứ sáu, chàng đi làm về, la cà vô quán nhậu lai rai vài chai trước khi về nhà, cho quên những nhọc mệt trong tuần, cho vơi nỗi sầu viễn xứ ...
Một chai, hai chai ... Rồi tình cờ gặp bạn ... Haha, tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu !! Mềm môi, dòn chuyện, cạn ly đầy rồi ta rót đầy ly cạn...
Vui chơi quên cả thời gian, quên cả cái check lương mới lãnh phải mang về nộp cho bà, chàng quên tuốt, quên tuốt !!!
Rượu xong ta đi vũ trường nhót một phát, rồi kéo nhau về nhà bạn gầy sòng lột nhau.
Mãi đến chiều thứ hai chàng mới ló mặt về nhà. Bom rơi, đạn nổ ôi thôi rền trời. Mặt nàng không có từ ngữ gì trong tự điển có thể diễn tả nổi, thôi thì nàng tha hồ tặng chàng bao nhiều giận hờn chồng chất ba ngày cuối tuần. Chàng ngoan như con cún nhỏ, cụp đuôi rên ư ư? ngồi nghe bà ca dân ca ba miền, ngọt và mùi tận mạng.
Cuối cùng, ngọn lửa cháy mãi cũng tàn. Nàng dịu dần, dịu dần. Nàng đổi sang thủ thỉ:
" Anh yêu nè, anh thử nghĩ coi, anh sẽ cảm thấy thế nào khi không thấy mặt em liên tiếp ba bốn ngày hở anh?"
Chàng giở đòn chính trị: "Dĩ nhiên là anh buồn lắm, nhưng nếu không thấy mặt em ba bốn ngày liên tiếp mà điều đó làm em vui thì anh sẵn sàng.."
Và chàng không thấy mặt nàng ngày thứ hai. Qua thứ ba, thứ tư cũng không thấy mặt nàng....
Đến thứ năm, ráng hết sức nhướng cặp mắt sưng vù tím bầm, chàng đã có thể thấy nàng ...mờ mờ, qua kẻ mắt ráng mở hi hí