Nắng Sớm sống cạnh nhà với một góa phụ xinh đẹp. Không nỡ để hoa tàn, ông ta vẫn thường qua lại hỏi han. Hôm ấy, đứa con gái nhỏ tuổi của nàng ra mở cửa.
- Mẹ đâu rồi cháu?
- Dạ, mẹ cháu đi với chú ChaBa xóm trên rồi ạ.
- Tức thật, thằng cha ấy lại hớt tay trên của mình.
Ông ta lầm bầm nhưng đến rồi chẳng lẽ lại về không nên bảo đứa bé:
- Cháu cho bác ngồi đây đợi mẹ cháu nhé, thế cháu cho bác xin một cốc nước được không?
Đứa bé chạy tụt vào bếp và một lúc sau mang ra một cốc nước đầy mang ra.
- Ôi cháu ngoan quá, bác cảm ơn nhé, trông xinh như là mẹ ấy nhỉ.
Nói rồi ông ta cầm cốc nước uống. Ngồi đợi đã lâu, uống hết hai cốc nước như thế rồi mà chưa thấy nàng về, ông lại gọi con bé ra:
- Cháu cho bác xin cốc nước nữa nào.
Con bé lại chạy tụt vào bếp, một lúc sau bưng ra một nửa cốc nước.
Nắng Sớm thấy vậy liền hỏi.
- Sao lúc nãy cháu cho bác một cốc nước đầy mà bây giờ chỉ cho bác nửa cốc thôi?
- Dạ cháu thấp quá, không với tới bình nước ạ - con bé trả lời - nên đành phải múc nước từ trong toa-lét nhà cháu ra. Lúc nãy nước còn nhiều nên cháu múc được hai cốc đầy, bây giờ cạn rồi nên cháu chỉ múc được có từng này thôi.



:hafp py: