Quote:
Originally Posted by hoanglan22
MỤ CỌP CÁI
Mụ cọp cái nhẹ nhàng thu móng vuốt,
Mắt lim dim trông hiền mướt như mèo.
Nhưng hung tàn trong đôi mắt nheo nheo,
Thử chọc mụ là tiêu đời bao kẻ!
Mụ vờn nhẹ cũng tiêu tùng anh Tý,
Anh Sửu to vừa vặn để ăn trưa.
Nghe dẫm dọa, mụ lắc: “Chuyện mây mưa”,
Trề môi bảo: “Anh Thìn ư? Huyền thoại!”.
Tỵ luồn lách, mụ chưa thèm màng tới,
Loài rắn ăn chỉ tổ thối miệng môi.
Chàng Ngọ kia mụ vả nhẹ là toi!
Mùi hoảng vía, nhảy vô nồi, thành lẩu.
Thân thấy mụ, truyền cây lo mà “tẩu”,
Nghe mụ gầm, tiếng gáy Dậu im luôn.
Tiếng sủa ngưng, Tuất nép dưới gầm giường,
Chàng Hợi đó, mụ làm sườn kho mặn…
|
Có phải cụ muốn tâm sự mà không nói ra được phải không ? Cánh đàn ông mình hiểu mà..Chội nhiệp quá à...


:haf ppy: