Thơ của Lê Mai rất hay, chỉ lạ một điều là chưa ai phỏng thơ của bà ra nhạc.
Ngăn tủ cũ
mười năm về sắp lại
xương lá bồ-đề nhuộm tím rơi ra
sách vở ướp
tháng năm dài, tuổi dại
sống một thời thơ mộng
bướm hoa xa
những lưu-bút ngày xanh đầy bụi phủ
lật từng trang chữ chứa-chan xưa
bâng-khuâng điểm
bạn còn, bạn mất
... có người xa vắng...
đã về chưa?
nghe như vẳng tiếng cười vang đâu đó
áo trắng tung-tăng từng buổi tựu trường
góc quán nhỏ ly chè xanh tuổi nhỏ
chéo áo dài ai buộc dính... yêu thương
ôi kỷ-niệm
mang-mang đầy nỗi nhớ
chất-ngất lòng
ngăn tủ của ta ơi!
mười năm nữa
và sau mười năm nữa
tóc bạc đầu
thương nhớ mãi khôn nguôi...
|