Cứ thấy những tên đường ở Sài Gòn đã bị chúng đổi gần hết một cách vô tội vạ thì biết chúng là một lũ dốt rồi. Mang những tên tuổi mà chúng tự dưng lên làm anh hùng, và đưa những tên này lên thay thế cả tiền nhân.
Nghĩa Trang Quốc Gia chỉ là một cách ngụy trang có lợi hai mặt cho chúng. Thứ nhất là chúng muốn chứng tỏ cho dân thấy chúng coi trọng những tên đã có công cưỡng chiếm miền Nam. Và thứ hai là chúng có thể bỏ gần hết số tiền vào túi một cách hợp pháp.
Tuy nhiên, những gì chúng muốn làm lần này đều có phản ứng ngược chiều. Bởi vì sự hiểu biết nông cạn về bốn chữ "Nghĩa Trang Quốc Gia", và cũng là vì người dân đã quá rõ ràng về cách ăn xén, ăn bớt từ những công trình chúng dựng bài bản.
Nói cho cùng thì người dân thấp cổ bé họng cũng chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Cái ngu, cái dốt của VC đến nay không còn lạ đối với người dân, nhưng họ đành phải cúi đầu trước họng súng của chúng. Không lâu nữa, chúng sẽ ăn dần, ăn mòn tất cả và nợ công cứ chất chồng trên lưng của người dân.
Cán bộ, đảng viên lớn nhỏ hầu hết đều có con cư ngụ ở nước ngoài và cũng có cơ ngơi hẳn hòi. Khi đúng thời cơ thì chúng sẽ cao chạy xa bay, VN còn lại chỉ là một cái vỏ trống không. Cho dù khi đó ai muốn chiếm cái vỏ bọc đó cũng chẳng sao cả. Người dân có thể nhìn thấy rất rõ những gì chung quanh, nhưng họ luôn bị chúng đánh lừa bằng ngàn lời giải thích.
Hầu hết những cơ sở thương mại, hãng xưởng lớn trong nước đều có vốn đầu tư từ nước ngoài. VC cho mướn đất bao lâu và thu vào bao nhiêu, tất cả đều là con số ngầm. Nhưng chúng luôn huênh hoang rằng doanh nghiệp trong nước đang phát triển. Trên thực tế thì chúng đang phát triển cho nước ngoài và cho phép họ sử dụng nhân công rẻ mạt. Khi nhân công bị đàn áp, chúng sẵn sàng làm công việc của một tên gác cửa thay chủ ra mặt đàn áp ngay. Bộ mặt hèn hạ của VC ngày càng thấy rõ hơn trong vụ Formosa cách đây không bao lâu. Chúng không ngại vì tiền mà làm chó săn cho người ngoài ngay trên mãnh đất của mình. Chúng lại càng không ngần ngại làm những con chó điên bảo vệ cho chủ để cắn cả dân của chúng.
VC chính là nỗi nhục nhã ê chề trong suốt chiều dài lịch sử của Việt Nam. Chúng luôn mồm bảo rằng đang vươn ra TG và hãnh diện sánh vai với bạn bè Quốc Tế. Thật ra chúng chỉ vác bộ mặt đê hèn mà gục đầu đi ăn xin khắp nơi với một câu nói bất di bất dịch "Chúng tôi vẫn nghèo và đang vẫn trong thời kỳ xây dựng sau chiến tranh".
Người dân còn giữ im lặng và bình thản sống trong nỗi nhục nhằn từng ngày để chỉ có thể được an thân thì đừng phàn nàn hay ai oán gì cả.
|