Đừng nghe những gì CS nói ,mà hãy nhìn kỹ những gì chúng làm
Người Phế Binh Đêm Giao Thừa
tôi và anh dìu nhau trong đêm tối
tìm chổ ngồi trên chuyến bắc Cần Thơ
Tôi một chân, anh đôi mắt đã mù...
phà rời bến, anh đàn cho tôi hát
*
Anh dạo nhạc tiếng đàn như ai oán
tôi cất lời nghe nghèn nghẹn trong tim
"Em hỏi anh: "Bao giờ anh trở lại ?"
Xin trả lời: "Mai mốt anh sẽ về"
*
Anh trở về kèm theo cây nạng gỗ,
từ trại tù suối máu cuối tuần qua
một cái chân đã bị đánh gãy lìa
bởi một lũ mang danh là Giải Phóng
*
Phà cập bến tôi dìu anh cất bước
bước về đâu đêm tối mịt mù xa...
kiếp phế nhân với cuộc sống không nhà
Tôi, Anh khóc... khi đời vừa đón tết !!!
Hoàng Nhật Thơ
NOI GUƠNG CÁC ANH
Kính tặng những gia-đình có thân-nhân đã bỏ mình trong các trại tù cộng-sản
Ra đi không có ngày về
Tập trung bao trại não nề, oan khiên
Nam Hà, Yên-Bái, Thái Nguyên,
Sơn La, Suối Máu… lò chuyên nhốt tù
Phong Quang, Nghệ-Tỉnh mịt-mù,
Xác người bó chiếu; hận thù vùi nông
Chiến-tranh không tử trận vong,
Hòa-bình sao lại long-đong đọa-đày?
-“Ngụy quân học-tập vài ngày
Khoan hồng, ơn Đảng rất đầy tình thâm.
Xưa: quân sinh Bắc, tử Nam
Nay ngươi tử Bắc bởi là ngụy Nam !”
Bên trong những bức tường giam
Bao Anh-Hùng Tận sống làm… bóng ma
Nặng lòng nợ Nước, tình Nhà
Thác không mồ mả cũng là… chí trai!
Tiếc đời sức rộng vai dài
Đôi giòng thơ nhỏ như vài bông hoa
Tạm xem như Người Đi Xa
Những Hồn Tử Sĩ, quốc-gia nợ đền
Người nằm xuống, trẻ tiến lên
Vẫn vầng chính-khí y nguyên thưở nào!
(không rõ tác giả )