Quote:
Originally Posted by koorlie
Nhiều chữ quá. Anh bạn mà thật sự biết từ ngữ trong ECONOMICS thì chỉ cần vài chữ là xong. Tiếng Việt thì gọi là CUNG và CẦU. Còn tiếng Anh thì gọi là SUPPLY and DEMAND.
|
Rồi, lại áp dụng ko đến nơi đến chốn. Cung và cầu nhằm cân bằng thị trường. Thiếu món gì thì bán món đó, cần món gì thì bán món đó. Tạo giá mình bán ra phải tính vào CHI (vốn) và THU.
Quote:
Originally Posted by koorlie
Trong post trước của anh bạn thì nói rằng do bán không chạy nên phải tăng giá lên để lấy lại cân bằng. Còn post này thì nói ngược với post trước. Tui thật không rõ ý anh bạn là sao.
|
Nên đọc/ hiểu kĩ người khác viết đi rồi hãy bình luận. Tôi nói môi trường phi trường lượng người ko nhiều, giá chi phí ko rẻ nên phải mắc. Đọc sao mà nói thành ế ẩm vậy?!? Quả nhiên tiếng Việt của anh bạn quá giỏi.
Quote:
Originally Posted by koorlie
Và bán chạy mà người bán có lên giá moi thêm lời, thì cũng là chuyện RẤT BÌNH THƯỜNG chứ ngược đời khỉ gì. Ở VN cũng bán siết họng là đúng rồi.
|
Cũng sai bét luôn. Món bán chạy thường là món chủ lực và sẽ được nhập vào số nhiều với giá rẻ hơn. Theo cái mà anh bạn học ở trên sẽ là CẦU tăng. Nếu như tăng giá lên để giảm CUNG lại thì ko phải ngược đời hay sao. Ngoại trừ ko có hàng bán mới tăng giá để giảm lượng mua, chứ có đủ hàng mà làm như vậy mới là chặc chém. Người khôn sẽ ko quây lại mua và ko khác gì ăn 1 lần rồi ngủm. Chính cái lối làm ăn của VC kiểu vậy nên mới ko có tín dụng lâu dài. Những nước phương Tây khi món hàng nào bán nhiều thì đều duoc hạ giá.
Quote:
Originally Posted by koorlie
Chừng nào bán không chạy, buộc họ phải giảm giá xuống để chạy hàng, gọi là bán ON SALE. Anh bạn chưa thấy qua à?
|
Nói vậy càng chứng tỏ chưa bao giờ có tiệm rồi. ON SALE là 1 thủ thuật của kinh tế, đúng hơn là quảng cáo. Ko phải món nào ON SALE cũng là bán ko chạy.
Quote:
Originally Posted by koorlie
Còn những món hàng khác thì sao? Tại sao phải là nước uống? Anh bạn cứ chụp hình giá TRONG PHI TRƯỜNG và NGOÀI PHI TRƯỜNG ở cùng địa phương đó, xem giá trung bình các mặt hàng có mắc gấp 5, 6 lần như lời anh bạn nói hay không. Nước uống là từ khi có vụ 9/11 ở World Trade Center thì phi trường sợ chất nổ nên cấm hành khách mang theo liquid trên 100 mL. Từ đó nước bán trong phi trường mới bán được nhiều hơn, rồi họ tăng giá. Chứ làm gì có chuyện vì bán không được nên tăng giá cho cân bằng. Cũng vì người bán thì MONOPOLY độc quyền bán, trong khi người mua thì cần nước. Những gì anh bạn nói đều là ngược lại cả rồi. Hành khách mà được quyền mang nước theo thì họ bớt mua nước uống, thì phải giảm giá thôi.
|
Nước uống là món dễ kiếm lời và dễ tính toán nhất (bởi tiền chi nhân công ko nhiều), và là món mua đi bán lại (tức là lon cola bên ngoài cũng như lon cola bên trong phi trường). Qua đó mới dễ so sánh, chứ nếu đem chi phí (vốn) món ăn bên ngoài so sánh với món ăn bên trong (cách chế biến khách nhau, thành phẩm và công đoạn khác nhau) thì ko khác gì táo đem so sánh với lê. Nếu anh bạn ko rành qua chuyện này thì đừng phát biểu suông. Cũng vì an ninh cho sân bay mà kiểm duyệt thực phẩm nói riêng và vận chuyển vào vùng bên trong của sân bay nói chung rất phức tạp bởi các khâu kiểm duyệt cũng như phải hoàn tất nhiều thủ tục rắc rối do bên an ninh đặt ra. Một ví dụ nhỏ là toàn bộ container trước khi đem và phải được rọi sóng x-ray hết. Chi phí cho những qui định này dĩ nhiên sẽ làm tăng giá vốn món hàng lên. Nên họ mới lên giá chứ ko phải vì bị cấm đem hơn 100ml nay kia nọ. Quả thật anh bạn còn lối suy nghĩ VN nhiều quá khi cho là tụi thương mại ở đây muốn tăng giá bao nhiêu thì tăng. Người mua ở đây họ ko có ngu đâu.