Biệt thự tọa lạc trên mặt đường Lạc  Long Quân (phường Nhật Tân, quận Tây Hồ, Hà Nội) diện tích khoảng 500m2,  một trệt 3 lầu, có tầng hầm để xe hơi rộng răi. Dù bất động sản đang  xuống giá, thị trường vẫn định giá căn nhà hiện khoảng 200 tỉ đồng, cho  thuê cũng được vài tỉ một năm. Vậy mà gần 20 năm qua, biệt thự đóng cửa  mặc rêu phong hoang phế. V́ lư do ǵ mà "đất vàng" thành... "đất chết"?.
 Ai đến sinh sống cũng gặp đen đủi?
 Bà chủ cửa hàng cà phê gần ṭa nhà kể  lại, trước những năm 1986, khi đô thị chưa phát triển, con đường Lạc  Long Quân ngày đó vẫn là con đường nhỏ của tuyến đê chạy dài nối liền  giữa các thôn ở vùng đất Tây Hồ. Vị trí ngôi nhà hoang ngày trước là một  ruộng rau muống, hướng mặt ra đê. Đây cũng là điểm nối của con đường  hướng ra nghĩa trang cách đó hơn 300m.
 
   	  |  
  	| Biệt thự ở “khu đất vàng” Hà Nội 20 năm nay bị bỏ hoang |  
  
 Những năm đó, một người trong vùng tên  Hiển đă mua lại mảnh đất này. Theo lời kể, ông này thuộc loại "có máu  mặt" trong giới kinh doanh ngày đó.  
 Sau khi mua đất, ông bỏ tiền san lấp  vườn rau rồi mở một xưởng gỗ khá lớn. Thời gian đầu, hoạt động kinh  doanh rất thuận lợi v́ chuyên cung cấp các đồ gỗ gia dụng, đồ gỗ nội  thất, cả mùn cưa cho những gia đ́nh ở vùng Nhật Tân.
 Đang đà làm ăn phát đạt, ông Hiển vay  vốn để đầu tư thêm nhiều loại gỗ. Tiếc rằng gỗ nguyên liệu quá đắt đỏ,  trong khi gỗ thành phẩm lại bị rớt giá. Chỉ một bài tính sai, xưởng gỗ  đă thua lỗ nặng, không đủ tiền trả lăi. Chủ khu đất rơi vào cảnh phá  sản. Do nợ nần, ông bị bắt vào tù. Khu đất bị tịch biên.
 Khoảng năm 1990, xưởng gỗ được phát mại,  bán lại cho một cặp vợ chồng. Ngày đó, con đường bắt đầu được xây dựng,  mang tên đường Lạc Long Quân. Nhận thấy địa thế thuận lợi cho việc kinh  doanh khách sạn, cặp vợ chồng nọ quyết định đầu tư. Với diện tích rộng  trên 500m2, khách sạn được xây bốn tầng, thêm một tầng ngầm để xe. Năm  1994, ṭa nhà hoàn thành, mọc lên như tâm điểm của cả khu phố, “long  lanh” nhất vùng.
 Khách sạn được thiết kế theo kiểu Tây Âu  cổ điển, chuyên kinh doanh cho thuê pḥng nghỉ, tổ chức đám cưới. Ngày  đó, những người có đầu óc kinh doanh đều cho rằng hướng làm ăn của cặp  vợ chồng nọ là "đi trước, đón đầu". Vậy mà không hiểu sao, khách sạn  "vắng như chùa bà Đanh". Đúng lúc này, cặp vợ chồng rơi vào lục đục. Ông  chồng dính "nghi án" ngoại t́nh, đem tiền nhà đi cho bồ bịch.
 Không giải quyết được mâu thuẫn, vợ  chồng đưa nhau ra ṭa ly hôn. Tuy nhiên, khách sạn vẫn đứng tên cả hai  vợ chồng, hoạt động một cách cầm chừng.
 Vài năm tiếp theo, đường Lạc Long Quân  được mở rộng, căn nhà ở mặt đường nên dính một phần quy hoạch. Gia đ́nh  chủ khách sạn không đồng ư trong việc đền bù đất. Chưa thỏa thuận được,  khách sạn bị đóng cửa.
 Từ thời điểm này, những người dân sống  xung quanh khu vực bắt đầu đồn thổi "mảnh đất bị ma ám". Họ cho rằng khu  đất này vốn thuộc nghĩa địa, v́ thế bất cứ ai đến làm ăn đều không gặp  thuận lợi, thậm chí c̣n gặp phải “vận đen”. Ông chủ đầu tiên phải đi tù,  rồi cặp vợ chồng mua đất xây khách sạn sau đó th́ "tan đàn xẻ nghé"...  Một đồn mười, mười đồn trăm, người dân đi qua, không ai bảo ai đều ṭ ṃ  ghé mắt nh́n vào khu nhà hoang lạnh.  
 
Phó Chủ tịch phường giải mă “nhà ma ám”
 Khoảng 5 năm liền, khách sạn không có ai  tới nḥm ngó, chăm sóc hay quét dọn. Măi đến năm 2003, anh trai bà chủ  khách sạn ở nước ngoài trở về. Ông tự nhận ḿnh mới là chủ nhân thực sự  của mảnh đất, bởi là người đă gửi tiền về cho em gái mua đất cất nhà.  Trở về nước lần này, ông có ư định tu sửa lại khách sạn.
 Chưa kịp thực hiện, ông em rể cũ cho  người đến phá rối, xây tường chắn kín cổng ngôi nhà. Hai bên tranh chấp,  buộc phải ra ṭa giải quyết. Người anh trai cho rằng ḿnh gửi tiền về  mua, vợ chồng em gái chỉ đứng tên giúp. Trái lại, người em rể cũ khẳng  định, đó là tài sản chung của vợ chồng ḿnh, chưa được giải quyết sau  khi li hôn. Kiện tụng kéo dài "bất phân thắng bại", một lần nữa, ngôi  nhà lại bỏ hoang.
 Thời điểm này, giá đất Hà Nội bắt đầu  tăng cao. Theo ước tính của nhiều người, lúc ấy căn nhà phải trị giá  khoảng 300 tỷ. Anh em bà chủ khách sạn đều là những người có đầu óc kinh  doanh, tại sao họ không ngồi vào bàn đàm phán mà lại chấp nhận bỏ hoang  "mảnh đất vàng" cả chục năm, giá thuê hàng năm cũng đến nhiều tỉ đồng?.
 Một người dân gần đó ao ước: “Nếu tôi có  ngôi nhà như vậy th́ ở sân thượng mở quán cà phê cho du khách dễ dàng  ngắm cảnh Hồ Tây, ngắm cảnh hồ sen ở ven hồ, Công viên Nước gần đó. C̣n  pḥng ốc bên trong th́ đầu tư thành khách sạn hạng sang". Vị trí đắc địa  của khu đất làm người ngoài phát thèm "đếm cua trong lỗ", c̣n những  người chủ đất lại bỏ hoang, khiến "đất vàng thành đất chết".
 Măi đến năm 2012, dân phố mới thấy một  thanh niên xuất hiện ở căn nhà. Đó là con trai của người anh bà chủ  khách sạn, mới đi du học về. Tưởng số phận "mảnh đất vàng" đă được định  đoạt, nhưng chàng thanh niên chỉ ở lại một thời gian rất ngắn rồi lại bỏ  đi.
 Hiện căn nhà vẫn đóng cửa, do để hoang  quá lâu nên lớp sơn đă bong tróc, cửa gỗ mục nát. Nhiều hạng mục công  tŕnh đang xuống cấp, hư hỏng nặng. Nhiều người đi qua nh́n ṭa nhà  không khỏi xót xa. Giá đất tại khu vực quanh Hồ Tây, mặt tiền đường Lạc  Long Quân phải lên tới vài trăm triệu/m2, tính ra căn nhà có giá khoảng  200 tỷ đồng.
 Những đồn đoán ma quái lại được dịp  "sống" lại. Một người dân sống gần đó thầm th́ vẻ bí ẩn: “Nhiều năm nay,  căn nhà chỉ rào sơ bằng thép B40, thấp tè, trèo qua dễ dàng. Quanh khu  vực này trước đây, những căn nhà đang xây dựng không có người ở thường  là nơi trú ngụ của những kẻ lang thang hoặc hút chích. Vậy mà căn nhà  này dù rào dậu sơ sài nhưng không có kẻ nào dám vào làm bậy. Nhiều đứa  kể căn nhà có ma".
 Tuy nhiên, suy đoán này lập tức bị gạt  đi. Một số người khác khẳng định: "Căn nhà gần trụ sở Công an quận Tây  Hồ nên bọn tệ nạn không dám vào chứ không phải ma quái ǵ đâu".
 Trao đổi với 
Xa lộ Pháp luật về  những vấn đề liên quan đến "mảnh đất vàng" bị bỏ hoang, ông Nguyễn  Quang Ngọc, Phó Chủ tịch UBND phường Nhật Tân cho biết: Những năm trước,  khi những người chủ quyết định kinh doanh khách sạn, mức sống người dân  chưa cao nên khách sạn bị ế ẩm. Sau đó, căn nhà xảy ra tranh chấp kiện  tụng kéo dài cả chục năm. Ṭa án đă nhiều lần đưa ra xét xử nhưng đều  gặp khó khăn v́ các bên liên quan không thống nhất trong việc định giá  căn nhà.
 Các đương sự đều từng là người trong một  gia đ́nh, không ai chịu nhường ai, dẫn đến "đất vàng" bỏ hoang, vô cùng  lăng phí. Về lời đồn căn nhà bị ma ám, vị phó Chủ tịch phường khẳng  định đó là những thêu dệt vô căn cứ.
  Theo
 Xa lộ pháp luật