Quote:
Originally Posted by xeômviệt
lão dốt quá... già cũng phải, cái gì cũng phải để giải thích tới nơi tới chốn mới hiểu...
ý tớ đơn giản chỉ là....”đất nước kia còn không giữ được, hiến pháp có hay cách mấy cũng vứt đi... giờ này mang ra chỉ là trò cười.. cho thiên hạ, nhất là cho CS...” Hiểu chưa lão?
thực sự, tớ có tình cờ gặp tướng Trưởng ngồi uống cà phê vài tháng trước khi ông mất ở Virgina. Nhận ra ông dễ dàng vì ông cũng ..xấu trai giống 1 ông chú tớ. Hehehe... Khi tớ chào ông, ông lạnh lẽo “Đừng gọi tôi là tướng!”. Tớ ngạc nhiên retorted..... “Ông là tướng người hùng lừng danh mà cháu được biết, sao lại bỏ chữ “tướng” ra được chứ? Cái gì gì ...Tam Thanh Tứ Trưởng đó!”. Ông chỉ cưòi nhạt...”Tướng thất trận ..thì sao là người hùng được, có ý nghĩa gì đâu...!”. Sau đó, ông chỉ hỏi chuyện về tớ, không nói gì về mình nữa...
|
Bạn nói cái miệng đi trước cái lưỡi . Kinh thật !!!!Đúng là dân XE ÔM xảo TRÁ lừa bịp Bút sa gà chết ' Tướng Ngô quang Trưởng bạo bệnh về Ung Thư hơn cả năm ( phát giác sau này ) Ông ta đã về thăm Anh em lần cuối cả mấy tháng trời ở CALI ( SANDIEAGO thành phố SaN Tee cách chỗ tôi ở chỉ 20 phút lái xe . đừng nói là Tôi không đến thăm hỏi ông ta nhé !!!Bệnh tình sức khỏe Ông ta rất yếu . Đi đứng rất khó . Vậy lẽ gì ông ta đến quán mà gặp bạn chuyện trò . Chắc là OAN HỒN già hồ bạn tưởng là Ngô Quang Trưởng ...Khi hỏi về tớ , tớ nói đang BƯNG BÔ GIÀ HỒ , có lẽ sau này chơi XEÔM BÔ của già hồ đó là mộng ước
Đọc lại cái này đi bạn bè của Tôi đấy có thể nói Tôi là đám em trong số bạn hữu này
BỮA CƠM HUẾ Ở SAN DIEGO
Cùng đi với gia đình Tứơng Trưởng bữa đó có gia đình Đại Tá Ngô Minh Châu, Trửơng phòng 4 tiếp vận quân khu 1 ở Sacramento và gia đình Đại Tá Cửu ở Quận Cam.
Cuộc gặp gỡ này diễn ra tại tư gia chúng tôi, và do sự sắp xếp liên lạc của Qúy Hương, vợ tôi, mọi ngừơi đã dùng trưa toàn thức ăn Huế, nào là bánh bột lọc, bánh nậm, bánh lá chả tôm rồi bún cua.
Chưa bao giờ Tôi thấy mọi ngừơi vui vẻ, thư thái như thế. Vừa dùng bữa, vừa chuyện trò, kể chuyện ngày xưa ở Huế. Bao nhiêu là kỷ niệm đựơc khai quật dậy. Đặc biệt và bất ngờ, vị sĩ quan tùy viên của Tứơng Trưởng hồi Tết Mậu Thân Huế cũng có mặt. Ngừơi này tên B- T, Anh của Ông Gia Tôi, kẹt ở Đà Nẵng sau 75, bị VC bắt đi học tập cải tạo gần 10 năm và qua Mỹ bằng diện HO.
Tôi có cảm tưởng như là bộ tham mưu nhỏ của Tứơng Trửơng đang diễn ra tại nhà tôi, quanh bữa cơm Huế.
Và, thể theo sự cho phép của Ông Bà Trung Tướng Trửơng, cho có sự thân mật trong gia đình, tôi đựơc gọi mọi ngừơi bằng Bác, miển gọi bằng cấp bậc, chức tứơc cũ.
Hôm đó, vợ tôi lấy chai Hennessy X- O ra mời mọi ngừơi, nhưng Bác Trửơng Trai nhìn qua tủ rượu lựa chai vang đỏ Clos Du Bois 2000 và nói:
- Bây giờ, Bác không còn uống rượu mạnh nữa, chỉ uống rượu chát thôi.
Vợ tôi, Qúy Hương lật đật chạy lấy ly uống rựơu chát và không quên mở tủ lạnh lấy đá bỏ vào, cầm hai tay đưa mời Bác. Bác vừa cừơi, vừa nói:
- Đúng là con Hương này. Có chồng uống rượu, mà không biết gì cả. Ai mà uống rượu chát đỏ với đá bao giờ.
- Dạ, con tửơng uống rượu là phải có đá. Bác đổ đá ra ly này cho con. Qúy Hương gượng gạo bào chữa.
Cũng trong dịp này, Bác Trửơng Gái thấy đàn Piano hỏi:
- Nhà, ai chơi Piano?
Thế là Qúy Hương gọi thằng con trai thứ hai yêu cầu nhạc đệm giải trí. Hết bản này sang bản khác. Nhạc ngoại quốc pha lẫn nhạc Việt. Nào Paloma qua chiều mưa biên giới, tới đêm tàn bến ngự, mưa qua phố Huế. . .
Tửơng cũng cần nên biết, Phu Nhân Trung Tứơng Trưởng là con gái của Nhà Văn Thạch Lam, rất nổi tiếng trong nhóm Tự Lực Văn Đoàn. Bà viết văn rất hay và hát cũng rất hay nhưng kín đáo không bao giờ trình diển trứơc đám đông công chúng.
Buổi chiều hôm đó, Tứơng Trửơng và phái đòan đã nhờ vợ tôi hứơng dẫn lên chùa Vạn Hạnh, San Diego ở Santee để thăm thầy trụ trì Thích Hằng Hiển.
Thầy Thích Hằng Hiển, tục danh Ngô Như Bích, nguyên là Đại Tá Tỉnh Thị Trửơng Đà Lạt, tỉnh Tuyên Đức. Qua Mỹ con cái trửơng thành, Ông Bà xuống tóc thí phát quy y thành tăng lữ hành đạo, theo Phật tu giải thoát.
Buổi trưa của Bác Trưởng ở San Diego, rồi tin ông từ trần bất ngờ, nhắc tôi cả một thời để nhớ.