|
R10 Vô Địch Thiên Hạ
Join Date: Nov 2007
Location: LCN
Posts: 55,869
Thanks: 40
Thanked 564 Times in 514 Posts
Mentioned: 2 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 1 Post(s)
Rep Power: 75
|
Về phần ḿnh, Báo cáo năm 2010 được phổ biến ngày 13-09-2011, Bộ Ngọai giao Mỹ tóm tắt: “Hiến pháp của Việt Nam cùng các luật và chính sách khác bảo vệ tự do tôn giáo, nhưng trên thực tế, chính phủ Việt Nam quản lư và trong một số trường hợp đă hạn chế tự do tôn giáo. Chính phủ Việt Nam nh́n chung tôn trọng tự do tôn giáo đối với hầu hết các nhóm tôn giáo đă đăng kư, tuy nhiên một số nhóm tôn giáo đă đăng kư và chưa đăng kư cho biết đă có các vụ vi phạm tự do tôn giáo.
Vẫn tiếp tục có những báo cáo về các vụ vi phạm tự do tôn giáo ở trong nước. Không có thay đổi về mức độ tôn trọng tự do tôn giáo của Chính phủ trong khoảng thời gian báo cáo này tường tŕnh. Mặc dù đă có một số lĩnh vực có tiến bộ song vẫn tồn tại các vấn đề đáng kể, đặc biệt ở các cấp tỉnh và làng xă. Các vấn đề này bao gồm sự chậm trễ -- hoặc là từ chối -- trong việc cấp đăng kư cho một số nhóm, trong đó có các nhóm Ḥa Hảo, Phật giáo và Tin Lành không được công nhận ở các vùng cao nguyên phía Bắc và Tây Bắc. Đă có các báo cáo về việc đối xử thô bạo đối với người bị bắt giữ sau khi xảy ra một vụ biểu t́nh phản đối việc đóng cửa một nghĩa trang tại giáo xứ Cồn Dầu. Một số nhóm Thiên Chúa giáo cho biết đă có sự sách nhiễu khi họ cố gắng tổ chức các buổi lễ Giáng sinh….”
Về phiá nhà nước Việt Nam th́ lúc nào cũng bác bỏ các Báo cáo của USCIRF và của bất cứ Tổ chức Tôn giáo hay Nhân quyền quốc tế nào với lập luận cho rằng nước khác không có quyền áp đặt những tiêu chuẩn về quyền con người của ḿnh vào Việt Nam v́ mỗi quốc gia có tiêu chuẩn riêng phù hợp với quyền lợi của người dân của ḿnh.
Thứ trưởng Ngoại giao, Trưởng đoàn đại biểu Việt Nam Lê Lương Minh, khoe khoang tại phiên họp thường niên của Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc ở Geneva hôm 29/02 (2012) rằng Việt Nam cam kết thực hiện đầy đủ các quyền của người dân.
Minh cho biết Việt Nam thực hiện cam kết này thông qua việc thực hiện các chính sách lấy con người làm trọng tâm và v́ người nghèo, đầu tư vào các lĩnh vực có lợi nhất cho người dân. Ông cho biết các chính sách này đă mang lại những tiến bộ đáng kể trong việc giảm tỷ lệ nghèo, phát triển giáo dục, chăm sóc y tế và tạo việc làm, nâng cao đời sống và phúc lợi cho người dân. (Thông Tấn Xă Việt Nam,TXVN, 01-03-2012).
Sự phô trương những điều không đúng sự thật của Minh chỉ để che mắt thế giới, nhưng Minh không thể giấu được măi t́nh trạng đói nghèo ở Việt Nam, nhất là ở các tỉnh có đông đồng bào dân tộc thiểu số ở vùng cao, vùng sâu và hải đảo.
BẰNG CHỨNG VUỐT MẶT
Hăy đọc: “Xă Thạch Lâm (Bảo Lâm, Cao Bằng) có 1.012 hộ th́ chỉ có khoảng 112 hộ có cơm ăn vài ba tháng c̣n lại lót bụng bằng mèn mén quanh năm. Những hộ nói là có cơm ăn nhưng thực chất là cơm độn ngô, xen kẽ bữa cơm độn bữa mèn mén, đối phó mùa giáp hạt….”
“…Xă Thạch Lâm có diện tích tự nhiên 8.774ha, có 4 dân tộc anh em sinh sống gồm Mông, Tày, Nùng và Kinh phân bố ở 15 bản. Trong đó, người Mông chiếm 96%.
Ông Hoàng Nguyên Phúng, Bí thư Đảng uỷ xă Thạch Lâm cầm trên tay danh sách hộ nghèo đói, cho biết: “Xă có 15 bản th́ nghèo đói sàn sàn nhau hết, ngô, rau rừng quanh năm. Nhà có gạo nấu cơm ăn cũng cầm cự đến tháng 4 âm lịch là hết sạch và lại chuyển qua ngô”. Lư giải cho cái nghèo, cái đói, ông Phúng cho rằng: “Diện tích sản xuất ngày một bị thu hẹp, đặc biệt sau nhiều năm canh tác bây giờ đă bạc màu…”.
“…Đến thăm gia đ́nh Hoàng Giống Páo (33 tuổi), bản Phiêng Noỏng, nằm bên con đường liên bản. Trước cửa nhà lụp xụp có một đứa trẻ bưng bát cơm độn ăn rất ngon miệng. Chúng tôi bước vào trong th́ rỗng tuếch, tài sản duy nhất là một cái giường ọp ẹp và mấy cái xoong nồi, bát đĩa nằm lăn lóc bên bếp. Vợ chồng Páo có 6 người con và chỉ được một cái nương nhưng vừa rồi mở đường liên bản đă xén mất hơn nửa nay chỉ trồng được khoảng 4kg ngô giống mỗi vụ.
Bồng đứa con thứ 6 mới sinh, vợ Páo nhóm lửa bắc nồi lên bếp, thấy vậy tôi liền hỏi: Nấu cái ǵ đó? Vợ Páo không biết tiếng Kinh nên tôi chỉ tay vào đó. Hiểu ư liền mở nắp xoong cho xem th́ một nồi cơm cháy đen ś, cơm nguội đóng cục lẫn lộn. Tôi hỏi tiếp: Mùa giáp hạt mà có cơm ăn sướng thế? Nghe vậy anh Páo đáp liền: “Nhà có lúa đâu mà nấu cơm. Hôm nay, có các anh công nhân lên đây chôn cột điện và đóng lán ở cạnh nhà cho đó. Cứ sau mỗi bữa ăn, cơm ăn không hết hoặc cơm cháy dưới nồi họ gọi vợ con tôi sang lấy về, có cơm bọn trẻ mừng lắm. Hiện ngô hết rồi không biết lấy ǵ cho chúng ăn, có được cơm thừa, cơm cháy cho vào bỏ bụng là nhất rồi”.
Ông Lư Xáu Páu, trưởng bản Phiêng Noỏng chia sẻ: “Bữa ăn của mỗi gia đ́nh nơi đây làm ǵ có thịt cá. Với chúng tôi chỉ mong có được chút mỡ cho vào nồi canh rau rừng để nuốt mèn mén vào bụng cho dễ trôi. Mỗi khi mua được ít mỡ lợn về rán lấy mỡ c̣n xác làm thức ăn th́ đó là bữa cơm thịnh soạn nhất”.
Nồi cơm vợ Páo hấp nóng được nhắc xuống bếp th́ những đứa con xanh xao, ở trần chạy lại tranh nhau bốc ăn. Anh Páo khoe: “Từ khi các anh công nhân lên đây bọn trẻ bụng lúc nào cũng căng hết nên chẳng đánh nhau tranh phần, đ̣i bố mẹ cho ăn no. Công nhân lên làm đường gia đ́nh có cơm ăn, tôi c̣n xin được vào làm chôn cột điện mỗi ngày kiếm được mấy chục”. (Đắc Thành, Báo Nông Nghiệp, 18-03-2012)
“Nhiều nông dân xứ Thanh lại đối mặt với cái đói. Toàn tỉnh Thanh Hóa hiện có 12 huyện với 66.537 nhân khẩu đang thiếu lương thực. Ước tính, số gạo cần được cứu tế cho đồng bào thiếu đói là 1.522 tấn. Các hộ đói tập trung ở các huyện miền núi và vùng ven biển. Trong đó khu vực miền núi chiếm số đông.” (Văn Hùng,Báo Nông Nghiệp, 08/03/2012)
“Các cụ xưa có câu: Không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời, muốn nhắn nhủ con cháu phải biết tự ḿnh vươn lên, vượt qua gian khó để tạo dựng cuộc sống tốt đẹp hơn. Khốn nỗi, người nông dân miền núi không có đất, sinh đẻ vô tội vạ hoặc sa chân vào những tệ nạn xă hội th́ đói nghèo truyền kiếp…” (Thái Sinh, Báo Nông Nghiệp, 07/03/2012)
Thái Sinh viết tiếp: “Nh́n vào những ngôi nhà ở bản tái định cư thuỷ điện Huội Quảng, Bản Chát th́ khó tin rằng người dân ở đây đang phải đối mặt với cái đói vàng mắt. Không ruộng vườn, tiền đền bù th́ đă tiêu hết, cả bản lũ lượt kéo nhau đi làm thuê hay lên rừng kiếm cái ăn qua ngày. Hy vọng cuộc sống no đủ ở nơi tái định cư hăy c̣n xa vời lắm…
Bản Pắc Khoa tựa lưng vào núi Khỉ nh́n ra cánh đồng xă Phúc Khoa (Tân Uyên, Lai Châu) có 52 hộ, 306 khẩu. Đây là bản tái định cư của người Khơ Mú mới di chuyển khỏi ḷng hồ thuỷ điện Bản Chát từ ngày 18/2/2011. Nh́n những ngôi nhà mới dựng khá khang trang th́ khó tin rằng cuộc sống của người dân nơi đây đang phải đối mặt với cái đói rạc dài chưa từng thấy.”
“Đang là mùa đói tháng ba, các cụ xưa có câu "Tháng tám đói qua, tháng ba đói kiệt". Mùa này ở trên núi dư thừa nắng gió, sương mù và giá rét. Khổ nỗi, những thứ đó chẳng làm vơi đi cái đói đang quằn quại trên nhiều gương mặt người trong những ngôi nhà ẩm thấp và tăm tối trên khắp các miền núi cao, khiến cho tháng ba ở đây như dài vô tận…
Tả Thàng là một trong những xă nghèo nhất huyện Mường Khương (Lào Cai), nằm chênh vênh trên ngọn nguồn của ḍng sông Chảy.” (Thái Sinh, 05-03-2012)
SỨC KHỎE CỦA DÂN
Về việc nhà nước chăm lo sức khỏe cho dân như thế nào th́ hăy đọc những lời này loan truyền trên các mạng báo điện tử với hy vọng không phải là của “các thế lực thù địch” tạo ra như nhà nước vẫn răn đe: “Bác sĩ Trần Thanh Mỹ, Giám đốc BV Chấn thương Chỉnh h́nh (TP.HCM): Trong ṿng 26 năm (1985 đến nay) số lượng bệnh nhân đến khám chữa bệnh tại BV Chấn thương Chỉnh h́nh đă tăng hơn 4 lần (8.310 bệnh nhân vào năm 1985 và năm 2011 là 33.882 bệnh nhân, tính đến tháng 11.2011) nhưng quy mô BV vẫn chỉ có thế.
Bác sĩ Tăng Chí Thượng, Giám đốc BV Nhi đồng 1 (TP.HCM): Điều đánh lo ngại hơn là t́nh trạng quá tải bệnh nhân nặng điều trị nội trú tại BV đang gia tăng. Các pḥng cấp cứu, hồi sức tích cực tại bệnh viện đă không đủ chỗ cho bệnh nhân nằm trong thời gian qua. Trong khi đối tượng bệnh nhân này cần được điều trị kỹ thuật cao, điều kiện vô trùng, theo dơi sát sao nên không thể nằm ghép giường hay ghép máy điều trị được. Đặc biệt hiện nay, BV Nhi đồng 1 đang theo dơi và điều trị cho hơn 10.000 trẻ bị tim bẩm sinh chờ phẫu thuật. C̣n tại các khoa hô hấp, nhiễm, tiêu hóa, sơ sinh của BV Nhi đồng 1 th́ quanh năm luôn “gánh” số lượng bệnh nhân gấp đôi so với quy mô điều trị của BV. BV đă xoay đủ cách như kê thêm dăy giường đôi ở giữa ở tất cả các pḥng, thay giường to thành giường nhỏ (thay v́ kê 3 giường to th́ kê 6 giường nhỏ) để tăng chỗ nằm cho bệnh nhân nhưng giờ th́ không thể tăng được nữa. Lănh đạo các BV cho rằng, quá tải BV ảnh hưởng xấu đến chất lượng điều trị, thái độ phục vụ và y đức của cán bộ y tế; đồng thời làm cho công tác quản lư BV và dịch vụ ngày càng kém, nhếch nhác.
Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến cho biết, chẳng có BV nào khác ở các nước Đông Nam Á và châu Á quá tải giống như ở nước ta. Đồng thời người đứng đầu Bộ Y tế cho rằng: “Cả xă hội bức xúc về t́nh trạng quá tải BV nhưng cuộc sống phải cân bằng giữa cho và nhận. Có cho (ngành y tế) cái ǵ đâu mà đ̣i nhận nhiều. Không đầu tư, xây dựng BV mà dịch vụ đ̣i tốt th́ vô lư, bất công vô cùng”.
Đất nước như thế mà Thứ trưởng Ngoại giao, Trưởng đoàn đại biểu Việt Nam Lê Lương Minh vẫn không biết ngượng để cho biết Việt Nam sẽ là "ứng cử viên của ASEAN vào Hội đồng Nhân quyền nhiệm kỳ 2014-2016".
NGƯỜI VIỆT ĐỨNG Ở ĐÂU?
Riêng phía người Việt Nam th́ ngay trong nước cũng đă có sự “không đồng t́nh” hoặc “vô cảm” của một số cấp lănh đạo các Tôn giáo và đoàn thể nhân dân về chính sách Cứu đói Gỉam nghèo, Công bằng Xă hội, Nhân quyền và tự do Tôn giáo của nhà nước.
Có những tổ chức Tôn giáo được thừa nhận hay những cá nhân lănh đạo có mối giao hảo tốt và mật thiết với các cấp lănh đạo Nhà nước th́ nh́n những vị phạm như những vụ việc của cá nhân hay là trách nhiệm của mỗi địa phương nên sức mạnh tranh đấu của một tập thể đă bị chi phối và phân tán đến mức độ gây chia rẽ ngay trong nội bộ.
Vậy t́nh trạng vi phạm nhân quyền, chống phá tự do tôn giáo cũng như những bất công xă hội ở Việt Nam đă được cộng đồng người Việt ở nước ng̣ai nh́n và đo lường bằng lăng kính nào?
Nếu trong nước đă có những nhà lănh đạo thờ ơ th́ ở nước ng̣ai, trong nhiều năm qua, cũng không thiếu những nhà Lănh đạo tinh thần và các Tổ chức xă hội chưa ư thức được trách nhiệm của ḿnh đối các tín đồ và đồng bào ở quê nhà.
Ngay trong hàng ngũ tín đồ của các Tôn giáo và các Tổ chức hội đ̣an trong cộng đồng người Việt ở hải ngọai đây đó, chỗ này chỗ kia, đă có những hành động thiếu đồng thuận hoặc vô cảm trước những mất mát của đồng đạo và đồng bào ở trong nước.
Do đó, một khỏang cách đấu tranh cho nhân quyền và các quyền tự do khác giữa hai bờ đại dương đă mở ra lớn hơn thu ngắn lại để tạo hy vọng và niềm tin cho một tương lai sáng hơn.
Nếu chẳng may mà ở hải ngọai cũng có những Lănh đạo thiếu trong sáng trong các họat động cho nhân quyền và tự do tôn giáo ở Việt Nam th́ tai hại cũng không kém ǵ hành động quay lưng với đồng đạo của những người có chức vụ nhưng thiếu trách nhiệm ở trong nước.
Vậy khi Chính phủ Mỹ, Liên Hiệp Châu Âu vá các Tổ chức Quốc tế không phải của người Việt Nam đấu tranh cho nhân quyền, tự do Tôn giáo và t́m cách hàn gắn nỗi thống khổ của đói nghèo, bệnh tật ở Việt Nam th́ người Việt chúng ta đứng ở đâu, làm ǵ?-/-
(03/012)
Phạm Trần
|