View Single Post
Default Đội hình tiêu biểu bóng đá Việt Nam 10 năm qua
Old 02-04-2011   #1
dunhillvnld
R8 Võ Lâm Chí Tôn
 
dunhillvnld's Avatar
 
Join Date: Feb 2007
Location: LonDon
Posts: 14,524
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 0 Post(s)
Rep Power: 33
dunhillvnld Reputation Uy Tín Level 1dunhillvnld Reputation Uy Tín Level 1dunhillvnld Reputation Uy Tín Level 1
Hai vị Huấn luyện viên (HLV) để lại dấu ấn đậm nét nhất với nền bóng đá Việt thập niên vừa qua là Alfred Riedl và Henrique Calisto. VnMedia chọn nhà cầm quân người Bồ Đào Nha, bởi thành tích “sáng” nhất – Vô địch AFF Cup 2008. Cũng bởi vậy, đội hình tiêu biểu bóng đá Việt trong 10 năm qua, cũng bao gồm hầu hết các học trò cưng của “ngài” Tô!

Cả Công Vinh lẫn Tài Em đều xứng đáng.
Thủ môn: Dương Hồng Sơn (1982, Nghệ An). Chỉ cần màn trình diễn xuất sắc ở AFF Cup 2008 là quá đủ để Sơn “miền núi” mặc định được đặt vào vị trí thủ môn của đội hình thập niên. Tất cả đàn anh Minh Quang, Thế Anh hay Quang Huy đều có những dấu ấn nhất định, tuy nhiên thành tích của họ không… “ăn thua” so với cậu em mới chỉ nổi lên từ Giải Vô địch bóng đá Đông Nam Á 2008. Thời thế, thế thời!

Hậu vệ phải: Huỳnh Quang Thanh (1984, Tp.HCM). Đặt dấu ấn ở cả 2 triều đại Riedl và Calisto. Anh chính là cầu thủ Đông Nam Á duy nhất được AFC (LĐBĐ châu Á) đưa vào đội hình tiêu biểu của Vòng chung kết Giải Vô địch bóng đá châu Á 2007. Tất cả HLV từng dẫn dắt Quang Thanh đều có chung nhận xét, đây là mẫu cầu thủ hiện đại nhất của bóng đá Việt Nam, bởi tư duy thông minh, có khả năng thích hợp mọi sơ đồ chiến thuật cùng kỹ thuật cực kỳ cơ bản.

Trung vệ: Vũ Như Thành (1981, Nam Định). Thời điểm Thành “kếu” bị cấm thi đấu năm 2003, anh chỉ đơn giản là một thành viên của lứa cầu thủ đầy triển vọng lúc bấy giờ. Nhưng khi trở lại, cũng chỉ cần nửa mùa, Như Thành đã vụt sáng thành ngôi sao trên bầu trời bóng đá Việt. Chơi bóng tỉnh táo, ít tốn sức với một kỹ thuật căn bản thiên bẩm, có lẽ tài năng của anh không chỉ bó hẹp trong biên giới Việt Nam mà còn vươn đến tầm khu vực.

Đáng tiếc là quá nhiều tin đồn không hay bên ngoài sân cỏ đã đẩy Thành “kếu” xa khỏi bên lề để trở thành cầu thủ ấn tượng nhất của bóng đá Việt Nam một thập kỷ qua.

Trung vệ: Nguyễn Huy Hoàng (1981, Nghệ An). Nếu đặt Hoàng “lác” bên cạnh đàn em Phước Tứ, có thể nhiều người sẽ chọn Phước Tứ vào thời điểm hiện tại. Tuy nhiên, với một quá trình cống hiến dài (2000-2007 và 2009-2010) cho ĐTQG, đội trưởng SLNA mới là trung vệ đáng được tôn vinh nhất, kể cả so với người bạn thân Vũ Như Thành. Không phải “lăn tăn” về độ máu lửa, tinh thần trách nhiệm và khả năng chuyên môn của trung vệ 30 tuổi.

Hậu vệ trái: Lê Văn Trương (1982, Thừa Thiên - Huế). Thời điểm hiện tại, Văn Trương đã xuống và ở bên kia sườn dốc phong độ từ rất lâu. Tuy nhiên, phải thừa nhận, Trương “Huế” vẫn là hậu vệ cánh ấn tượng nhất của bóng đá Việt Nam 10 năm qua. Anh hơn hẳn đàn em Đoàn Việt Cường (hậu vệ trái tốt nhất hiện tại) ở sự nguy hiểm khi tham gia tấn công và những quả chuyền có độ chính xác đáng kinh ngạc.

Tiền vệ trái: Nguyễn Vũ Phong (1985, Vĩnh Long). Nổi lên từ khi mới khoác áo đội bóng hạng Nhì Vĩnh Long và được nhấc thẳng lên ĐT U20 QG năm 2004. Sau khi chuyển sang B.Bình Dương và toả sáng rực rỡ dưới màu áo ĐT Olympic, ĐT U23 và sau này là ĐTQG, Phong “lu tút” xứng đứng vào hàng ngũ sao của bóng đá nội.

Tiền vệ trung tâm: Phan Văn Tài Em (1982, Long An). Cu Mười vẫn là mẫu tiền vệ luôn ao ước của ông Calisto. Chọn vị trí hợp lý, xoay trở nhanh, gọn và đặc biệt Tài Em có thể mở bóng nhiều cự ly (ngắn, trung bình, dài) gọn bằng cả hai chân trong thời gian. Kể từ Tiger Cup 2002, tiền vệ 29 tuổi đã gắn bó với màu áo ĐTQG đến tận hôm nay.

Tiền vệ trung tâm: Nguyễn Minh Phương (1980, Bình Phước). Đội trưởng của các đội trưởng. Minh Phương xứng đáng là cầu thủ xuất sắc của bóng đá Việt Nam trong thập niên đầu tiên của thế kỷ 21. Chơi đủ 10 năm dưới màu áo ĐTQG từ khi còn HLV Dido ở SEA Games 2001.

Tiền vệ phải: Lê Tấn Tài (1984, Khánh Hoà): Sở trường nơi hành lang cánh phải, nhưng cu Tèo đã chứng tỏ sự đa năng của mình bằng việc có thể chơi tốt cả biên trái lẫn tiền vệ tấn công. Không dưới một lần cả ông Riedl lẫn Calisto đã thử nghiệm anh thành công trên những vai trò trên.

Tiền đạo: Lê Công Vinh (1985, Nghệ An). 19 tuổi đã sở hữu chiếc áo số 9 màu đỏ-trắng. Bằng năng lực của chính mình, anh đã cho Thanh Bình out khỏi cuộc chiếc trên hàng công ĐTQG Việt Nam. Còn một người nữa cũng rất xứng đáng, đó là Phạm Văn Quyến, tuy nhiên scandal SEA Games 23 tại Phillipines đã khiến Quyến “béo” mất điểm nghiêm trọng.

Tiền đạo: Phan Thanh Bình (1986, Đồng Tháp). Dù năm nay mới 24 tuổi, nhưng đóng góp của Thanh Bình với bóng đá nước nhà đã được xác lập từ SEA Games 22, năm anh mới 17 tuổi. Tuy nhiên, chuyên môn không thật xuất sắc (Bình có được ngày hôm nay nhờ được HLV Riedl cưng và bảo thủ giữ chặt vị trí cho anh) nên Bình “củi” sớm lụi tàn sau SEA Games 23.


Song Lê/vnmedia
dunhillvnld_is_offline  
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	110204212311-335-825.jpg
Views:	13
Size:	62.4 KB
ID:	260474  
Quay về trang chủ Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
 
Page generated in 0.10754 seconds with 11 queries