HỒ CHÍ MINH KHÔNG PHẢI LÀ TÁC GIẢ ‘’NGỤC TRUNG NHẬT KÝ’’ - Giáo Sư LÊ HỮU MỤC
HỒ CHÍ MINH KHÔNG PHẢI LÀ TÁC GIẢ ‘’NGỤC TRUNG NHẬT KÝ’’ - Giáo Sư LÊ HỮU MỤC
LAI LỊCH BẤT MINH CỦA NGỤC TRUNG NHẬT KÝ
Đây là tất cả lịch sử của cuốn Ngục Trung Nhật Ký :
Sau 1945 có một ngƣời từ miền núi về Thủ Đô run run giao cho nhà cầm quyền một cuốn sổ tay bìa xanh đã bạc màu, bảo đó có lẽ là tập thơ của một chiến sĩ cách
mạng nào đó.
Cuốn sổ đƣợc trao lại cho Viện Bảo Tàng Cách Mạng Việt Nam cất giữ tại Phòng Mặt Trận Thống Nhất Dân Tộc Phản Đế và Mặt Trận Việt Minh.
Không ai biết
danh tính người nông dân miền núi đó, cũng không ai nói là lòng tốt của anh, hay ít nhất chuyến đi xa của anh từ miền núi về đến đồng bằng, rồi từ đồng bằng về đến Thủ Đô có được đền bù hay không, người ta cũng
không biết đến tên tuổi của người đứng ra nhận quyển sổ, ngày nhận quyển sổ đó, không ai thèm ghi ?
Như thế là thế nào ?
Như thế có nghĩa là cuốn số đó
nhất định không mang tên Hồ chí Minh, nhất định không,
bởi vì con ngƣời lúc nào cũng chủ trương :
- ‘’ Không có, không thấy, không biết’’ ấy dại gì mà để tên mình vào một cuốn sổ cho kẻ thù của mình biết .
Chữ viết nhất định cũng
không phải của Hồ chí Minh, vì nếu nghi ngờ là của Hồ chí Minh thì những ông :
- Phạm văn Đồng
- Võ nguyên Giáp
- Vũ Anh đã nhận ra cũng như năm 1943, họ đã nhận ra chữ họ Hồ trong bài : Tân xuất ngục, học đăng sơn (Mới ra tù, tập leo núi).
https://www.youtube.com/watch?v=rCEyShNiWA4
Những đề tài ghi trong cuốn sổ chắc cũng
không có gì đặc biệt bởi vì từ 1945 đến 1959, không một chuyên viên nào trong Viện Bảo Tàng Cách Mạng Việt Nam (Viện Louis Finot cũ) đã lưu ý đến nó.
Trần dân Tiên, mà mãi đến nay ta mới biết
chính là Hồ chí Minh , ngay từ những năm đầu kháng chiến chống Pháp, đã viết :
- Những mẫu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ Tịch, kể khá tỉ mỉ về thời gian Hồ chí Minh bị giam trong các nhà tù ở Quảng Tây, cũng cho biết ở trong tù Hồ có làm
thơ, nhưng Trần dân Tiên không nói đến tập thơ.
Tố Hữu trong báo cáo đọc trước đại hội lần thứ hai của đảng,
tháng 2.1951, hết lời ca ngợi văn Hồ Chủ Tịch trong những quyển sách giáo dục tư tưởng, trong những lời hiệu triệu, những bức thư...
nhưng hoàn toàn không nói đến truyện, cũng không nói đến thơ.
Không ai biết
‘’bác’’ có tập thơ.
https://www.youtube.com/watch?v=jEINXPFYIxs
Mãi đến năm 1958 , sau khi đã dẹp xong vụ Nhân Văn-Giai Phẩm, và để đề phòng những vụ nổi dậy khác có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, Trung ương Đảng Cộng Sản trong đó có ủy viên chính thức Tố Hữu, anh hùng trong vụ dẹp Nhân Văn-Giai Phẩm vừa qua, mới nhận thấy nhu cầu cấp bách l
là phải tăng cường tập trung quyền lãnh đạo văn nghệ vào tay lãnh tụ.
***