3. Khi ngoại giao trở thành trò diễn
Trump hiểu rất rõ sức mạnh của truyền hình và mạng xã hội.
Mỗi chuyến công du đều được ông biến thành
“reality show” toàn cầu, nơi các nguyên thủ khác bị kéo vào vai phụ.
Trong mắt MAGA , ông là “người hùng thế giới chống toàn cầu hóa”,
nhưng trong thực tế , ông chỉ đang bán ảo tưởng về sức mạnh cho những người Mỹ
cảm thấy bị bỏ lại bởi toàn cầu hóa.
Ở chiều ngược lại, nhiều chính phủ châu Á khôn khéo lợi dụng những
“màn diễn” này .
Họ biết rằng một cái bắt tay, một nghi thức đón tiếp rầm rộ
có thể khiến Trump dễ dãi hơn trong thương lượng, hoặc đánh lạc hướng dư luận Mỹ.
Vì vậy, các nghi thức xa hoa ở Tokyo hay Seoul
chỉ là chiến thuật ngoại giao, không phản ánh lòng dân.
https://www.youtube.com/watch?v=gut2bzCwtXM
không phản ánh lòng dân.
https://www.youtube.com/watch?v=Aij0zX7lrsk
4. Bài học từ lịch sử
Những nhà lãnh đạo rời bỏ đất nước giữa khủng hoảng — từ Mussolini năm 1943 đến Nixon trong thời Watergate —
đều cho thấy sự sụp đổ niềm tin giữa lãnh đạo và dân chúng.
Một nhà lãnh đạo có thể phạm sai lầm, nhưng khi ông bỏ mặc dân để đi tìm ánh đèn sân khấu ở nước ngoài,
[color=indigo ] đó là dấu hiệu của một nền chính trị [/color] đã đánh mất linh hồn đạo đức của mình.
5. Kết luận
Chuyến công du châu Á giữa lúc chính phủ Mỹ đóng cửa là
minh chứng điển hình cho nền chính trị thời Trump :
Nơi hình ảnh quan trọng hơn thực chất, nơi khủng hoảng trong nước
được che phủ bằng những màn trình diễn ở nước ngoài.
Và chừng nào cử tri Mỹ vẫn bị mê hoặc
bởi những ảo tưởng ấy, chừng đó nước Mỹ vẫn sẽ lặp lại vòng luẩn quẩn của
suy thoái dân trí và khủng hoảng niềm tin.
Dương Ngọc Hoài Linh
26-10-2025
****