
Dạ, thưa anh Chính, mấy ngày qua em xua quân đi lục lọi khắp cả Hà Nội, đúng theo chỉ đạo mùa dịch, “đi từng ngõ, tìm từng nhà”. Cuối cùng, em cũng tìm được nguyên nhân ngập ạ! Chuyện là như vầy, em đi khắp nơi, nhìn những anh em đồng chí tốt, ăn chung máng, ở chung chuồng, nên nỡ lòng nào đổ hết cho anh em. May quá anh ạ! Em đi qua khúc sông, nhìn cái dòng sông nồng nặc mùi thúi, em liền nghĩ ra cái nguyên dân “do hà bá”.
Dân mình cũng tinh ý lắm, giải thích kiểu nào cũng không lọt tội, thôi thì em cứ đổ hết cho trời, còn không thì cứ cho hà bá, thổ địa là xong. Dân thấp cổ bé họng, kêu cũng chẳng đến trời, mà cũng đố dám xuống sông tìm hà bá hỏi tội, có biết nó ở đâu mà tìm. Anh thấy em có tài không?
Cái cống, cái mương để mấy năm không vét, lỡ dân nó hỏi tiền đâu thì thật em cũng chẳng biết nói sao, may mà có “hà bá” gánh thay. Vậy anh yên tâm nhé. Nói thật, anh ngồi chức cao chứ thiếu nhạy bén lắm, tội chi phải lội nước, mình là quan, ăn trên ngồi chốc mới đúng là “phụ mẫu dân”, nói dân sợ, đe dân im chứ! Năm nay anh bớt cho em tiền hụi, để em còn thu vét, chứ tình hình dân kêu thế này, năm sau em phải hạ cánh rồi.
Chào anh nhé, vâng, chúc anh khỏe.
Anh Lý