
Lịch sử sẽ nhớ về Tô Lâm, không phải người làm đất nước vươn mình mà là người có biệt tài biến mất đúng lúc dân khổ.
Năm 2021, lúc hàng triệu người dân đang khốn khổ vì dịch bệnh Covid 19, thì Tô Lâm bận sang tận Luân Đôn “đớp” bò dát vàng do đầu bếp Salt Bae phục vụ, ước tính bữa ăn không dưới 37 ngàn bảng Anh, tương đương 1,1 tỷ VND. Còn ở quê nhà, người dân đang ăn mì gói, xin từng bịch gạo, và bị nhốt sau cánh cửa phong tỏa.
Bốn năm sau, khi miền Bắc chìm trong nước lũ, khi người dân ôm nhau trên mái nhà chờ cứu hộ, thì Tô Lâm cùng Bộ Chính trị lại xuất hiện trên hàng ghế danh dự ở Bình Nhưỡng, cười rạng rỡ giữa duyệt binh, pháo hoa và ánh sáng.
Đất nước ngập trong nước, còn “lãnh tụ” thì mải ngắm xe tăng, thắt chặt tình hữu nghị với một đất nước cũng độc tài như mình. Thật đúng là “ Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”.
Và rồi, người dân nhìn quanh, chỉ thấy mình tự cứu lấy nhau.
Không còn ai để trông chờ, vì những kẻ chỉ biết ngẩng đầu tìm kiếm quyền lực, thì làm sao nhìn thấy được nước mắt nhân dân.
Cô Ba