Kiểm tra hai vùng ngập nặng ở Sóc Sơn cũ chiều 11/10, Chủ tịch UBND TP Hà Nội Trần Sỹ Thanh thừa nhận thành phố còn bị động từ khâu dự báo đến tổ chức ứng phó.
Một câu thừa nhận nghe không thể nào nhẹ nhàng hơn. Trái ngược hoàn toàn với những thiệt hại nặng nề mà người dân Hà Nội phải gánh chịu trong những ngày qua. Tuy nó không thể nào đền bù được những mất mát, nhưng nó lại cho thấy được bộ mặt khốn nạn và trơ trẽn như thế nào của Sỹ Thanh và đám lãnh đạo Hà Nội.
Dân đóng thuế làm gì để chúng chỉ biết thốt lên "bị động"? Hàng trăm tỷ ngân sách đầu tư vào công nghệ dự báo, trung tâm chỉ huy phòng chống thiên tai, rồi cuối cùng phải "ngỡ ngàng" nhìn nước dâng lên tận nóc, thì tiền đã đổ vào đâu? Cống tắc, đường ngập, quy hoạch như vẽ bằng sáp giữa trưa – mọi thứ được hợp thức hóa chỉ bằng hai chữ: “Bị động”.
Nhận lương bổng, tiền hối lộ thì nhanh lắm, với lại chúng chủ động luôn chứ không thấy bị động bao giờ; chạy chức chạy quyền, vẽ dự án để chia chác cũng ở thế rất chủ động. Còn việc dân, việc nước thì thốt lên "bị động"?
Dám hỏi, lúc dân đang lội bì bõm trong ngập, Sỹ Thanh cũng có thể chủ động ở lại Hà Nội để cùng dân đối phó, khắc phục hậu quả được mà? Việc gì Thanh phải rời TP bay qua tận Triều Tiên cùng đoàn công tác của Tô Lâm, nơi vai trò của Thanh chẳng có chút quan trọng nào?
Giờ thừa nhận "bị động" xong thì ai sẽ chịu trách nhiệm cho dân đây? Cái này nếu Thanh biết sửa sai, "chủ động" xuống ghế thì dân sẽ ghi nhận lỗi "bị động" của Thanh là thật. Còn vẫn như bài cũ, thừa nhận mà không đi kèm từ chức, còn hậu quả thì cứ rơi thẳng vào đầu người dân, thì cũng chỉ là "mõm" mà thôi. Mỗi trận lũ, dân mất tài sản – nhưng chưa thấy tên nào mất ghế.
Linh