
Nhìn cách Nguyễn Mậu Hà, Chủ tịch UBND P.Xuân Hương - Đà Lạt tiếp phụ huynh tại trường tiểu học Trưng Vương cùng bà Nga, hiệu trưởng trường, có vẻ giống với một phiên xét xử công khai hơn là buổi giải quyết khiếu nại.
Ông Hà, bà Nga thì ngồi ghế trên, chễm chệ dõng dạc tuyên bố, còn các phụ huynh thì phải ngồi chen chúc, chật chội ở dưới. Nhìn cái cách ông Hà, bà Nga ngồi chung bàn, thì người thường cũng nghĩ ngay đến chuyện “chung mâm” rồi. Hơn thế nữa, ông Hà mang đến một dàn dân quân tự vệ, không biết là để thị uy với phụ huynh phải không?
Trớ trêu thay, từ một buổi tiếp xúc công dân, nhìn một dàn dân quân giơ nanh múa vuốt giương oai vây quanh thì lại biến thành pháp đình. Ai mà ho he là ông Chủ tịch ra lệnh vụt à? Bỗng chốc, nhân dân thành tội phạm, kẻ tình nghi thành bị hại, còn người tố cáo sẽ được “làm việc riêng”. Đây là kỷ nguyên vươn mình đây sao? Pháp trị hay cán bộ trị?
Cán bộ tiếp dân như xử lý tội phạm, tiện thể kiêm luôn chức thẩm phán, ông Hà quả nhiên tự xem mình là vua chúa, chỉ chờ dân đen đến “khấu bái tạ ân” nữa thôi. Quả người xưa có câu “miệng nhà quan có gang có thép” không sai, ông Hà nói một câu, dân nào dám cãi! Bịt ngay!
Anh Lý