
Từng được ví là “hòn ngọc viễn đông” khiến các quốc gia Đông Nam Á phải mơ ước. Đến nay, theo một nghiên cứu được công bố vào cuối năm 2024, TP.HCM đứng thứ 2 trong số 10 đô thị ven biển "đang chìm" nhanh nhất thế giới (sau Thiên Tân, Trung Quốc) do tình trạng lún mặt đất.
Tình trạng này diễn ra liên tục từ năm 1990, với độ lún tích lũy đến nay ước tính khoảng 100 cm. Có nơi, tình trạng này diễn ra nghiêm trọng với việc sụt lún 5cm/năm.
Có được thành tích “rực rỡ” này, tất nhiên phải cảm ơn sự lãnh đạo tài tình của đảng. Từ việc triển khai khai thác nước ngầm quá mức từ năm 2010, đến việc xây dựng ồ ạt khiến cho nền địa chất vốn yếu lại phải “cõng” thêm áp lực nặng nề mỗi năm.
Đặc biệt hơn, với mục tiêu biến TP.HCM trở thành “một đô thị thông minh, văn minh, hiện đại ngang tầm với Singapore”, đám lãnh đạo thiếu tầm nhìn của thành phố này đã triển khai các dự án quy mô lớn ở vùng đất yếu, gần sông – kênh – vùng trũng mà không có đánh giá kỹ càng về khả năng chịu lún, thoát nước, nền đất… khiến các công trình dễ khiến nền đất biến dạng, lún trầm trọng hơn. Cho san lấp, xây mới, đắp nền, lấp kênh rạch – mà không có hệ thống thoát nước đủ khả năng cũng là nguyên nhân chính đang “nhấn chìm” TP.HCM theo tư duy lãnh đạo.
Tất nhiên trên báo chí, chúng chỉ tập trung đổ lỗi cho biến đổi khí hậu, thời tiết ngày càng cực đoan, lỗi do ông trời nên mới gây nên tình trạng trên. Nhưng nhìn vào những công trình thoát nước hàng ngàn tỷ thi công cả chục năm chưa xong khiến dân phải lội bì bõm mỗi khi mưa xuống, thì đủ hiểu được thực tế với lời văn mị dân nó khác xa nhau như thế nào.
Linh