R9 Tuyệt Đỉnh Tôn Sư
Join Date: Nov 2006
Posts: 34,162
Thanks: 29,207
Thanked 19,665 Times in 9,005 Posts
Mentioned: 162 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 797 Post(s)
Rep Power: 82
|
Đi t́m người TPB VNCH trong câu chuyện "Ăn Mày Dĩ Văng" của GS Trang.
Trước sự chất vấn, rằng giáo sư Mạc Văn Trang đă gặp người Thương phế binh VNCH ở đâu, trong câu chuyện "Ăn mày dĩ văng" mà ông ta kể, th́ được tiết lộ là ở "Phố Lê Thánh Tôn" (Saigon).
Ở Saigon, không có đặt tên phố, như ở Hà Nội, mà chỉ có tên đường. Nhưng, lần theo đó, tôi nghĩ có lẽ "phố Lê Thánh Tôn", là đường Lê Thánh Tôn (Q1), nên chiều nay, tôi lập tức đi t́m kiếm người hành khất già, là đàn ông bị cụt chân, ở khu vực này, theo lời kể của ông Trang.
Đường Lê Thánh Tôn bắt đầu từ đường Tôn Đức Thắng, kết thúc ở Phạm Hồng Thái (gần khách sạn New World), ước chừng cây rưỡi số. Cắt qua những đường như Ngô Văn Năm, Thái Văn Lung, Pastuer, chợ Bến Thành..., và là đường một chiều.
Tôi gặp những người xe ôn truyền thống đang đợi ở vài ngă tư, cũng như nhiều người bán hàng rong dạo, bán nước bên vỉa hè, để hỏi thăm họ có thấy, có biết về người hành khất kể trên, hay không trong những ngày qua, thậm chí là trong thời gian gần đây.
Tôi phải nói láo những người tôi hỏi, là tôi đi t́m giúp người bạn thân của một người Việt kiều, mà họ đă bị thất lạc sau ngày 30/4/1975. Giờ đây, được tin có người giống như vậy hành khất khu vực này, thậm chí có tin đă có người gặp vừa cho tiền ngày hôm qua.
Nếu những người mà tôi gặp hỏi chiều nay, có đọc được bài viết này, th́ cho tôi xin lỗi v́ đă nói láo với họ trơn tru như vậy, chỉ là điều bất đắc dĩ, cho dù tôi nói láo c̣n trôi chảy hơn giáo sư Trang kể chuyện này.
Dù nói láo trơn tru thế, nhưng nhận lại là những câu trả lời tôi nghĩ là rất thật, v́ không có lí do ǵ, họ phải nói gạt tôi. Họ cho tôi biết, lâu rồi khu vực này không thấy người đàn ông hành khất nào như tôi mô tả. Hơn nữa, từ khi thành phố có lệnh, đại ư Saigon phải là thành phố không có ăn xin, th́ khu trung tâm như ở đây, có thể nói người ăn xin không c̣n đất kiếm sống được nữa.
Một người phụ nữ bán nước vỉa hè, c̣n chỉ tay về hướng một người công an đang đi bộ tuần tra, rồi khẳng định chắc nịch: "Nếu ăn xin mà c̣n bị cụt chân nữa, nếu bị phát hiện th́ làm sao mà chạy được, sẽ bị hốt đưa đi hết". Tôi không biết chắc điều này đúng không, nhưng những ai hay đến quận 1, có thể kiểm chứng.
Mở rộng t́m kiếm, sang những con đường gần đó, như Lư Tự Trọng, Thái Văn Lung, khu chợ Bến Thành, trong thời gian cho phép, th́ quả thật, lời người bán nước vỉa hè cho hay là đúng như vậy. Hoặc có thể, hành khất chỉ xin tiền vào buối sáng hay tối mà thôi?
Khi viết kể lại câu chuyện này, tôi vẫn tin giáo sư Trang kể câu chuyện "Ăn mày dĩ văng" dựa trên một câu chuyện có thật, và người TPB VNCH mà ông Trang nhắc đến cũng là thật, chứ không phải ông ấy bịa ra. Chẳng qua là, tôi đi t́m ở đường Lê Thánh Tôn, c̣n bối cảnh câu chuyện mà ông kể, ở tận "phố Lê Thánh Tôn" nào đó mà thôi.
Lỗi tại tôi mọi đàng.
__________________
|