Nh́n lại lịch sử Việt Nam, chúng ta không thể phủ nhận rằng sự thay đổi, nếu được thực hiện đúng lúc và đúng cách, có thể mang lại những thành công to lớn. Minh chứng rơ ràng nhất là công cuộc “Đổi mới” vào năm 1986, khi Đảng Cộng Sản Việt Nam quyết định cải cách kinh tế, chuyển từ mô h́nh kinh tế tập trung, quan liêu bao cấp, sang kinh tế thị trường định hướng xă hội chủ nghĩa. Chính nhờ bước đột phá này, Việt Nam đă thoát khỏi t́nh trạng khủng hoảng kinh tế nghiêm trọng, mở ra thời kỳ tăng trưởng và phát triển liên tục cho đến nay.
Vậy tại sao không thể có một “Đổi mới” lần hai, lần này là đổi mới về thể chế chính trị? Một đảng csVN dám thay đổi sẽ không chỉ giữ vững sự lănh đạo mà c̣n có thể dẫn dắt đất nước bước vào một kỷ nguyên tự do, dân chủ và thịnh vượng. Tuy nhiên, tôi muốn nhấn mạnh rằng, sự lănh đạo của đảng csVN chỉ có thể được công nhận khi họ tham gia một cuộc bầu cử tự do và công bằng, với sự tham gia của nhiều đảng phái khác. Đây mới là nguồn gốc thật sự của tính chính danh.
Tôi không phải là người cộng sản và chắc chắn rằng tôi không muốn cộng sản tiếp tục lănh đạo, nhưng nếu qua một cuộc bầu cử tự do, minh bạch và công bằng, đảng csVN nhận được sự ủng hộ của người dân, tôi sẽ chấp nhận họ với tư cách là một thành viên của lực lượng đối lập trong cuộc cạnh tranh chính trị công bằng.
Nhưng một trong những lư do khiến Đảng csVN không dám thay đổi là nỗi lo sợ mất đi quyền lực và các đặc quyền đi kèm. Những hệ thống chính trị độc tài thường e ngại rằng, bất kỳ sự nhượng bộ nào cũng sẽ dẫn đến việc mất kiểm soát toàn diện. Tuy nhiên, lịch sử cũng chứng minh rằng, những hệ thống v́ cố gắng bảo vệ quyền lực một cách tuyệt đối thường tự đẩy ḿnh vào ngơ cụt. Cuộc cách mạng Nga năm 1917, sự sụp đổ của bức tường Berlin năm 1989 và gần đây nhất là sự tan ră của chính quyền các nước Trung Đông trong phong trào Mùa xuân Ả Rập đều là những minh chứng rơ ràng.
Nh́n vào các nước đă thành công trong việc chuyển đổi từ chế độ độc tài sang dân chủ, ta thấy một điểm chung: Sự thay đổi không nhất thiết phải là sự sụp đổ toàn diện của hệ thống. Nhiều quốc gia đă tiến hành cải cách chính trị mà không cần một cuộc cách mạng bạo lực. Hàn Quốc, Đài Loan và thậm chí là Miến Điện đều đă từng trải qua quá tŕnh chuyển đổi tương tự. Điều này cho thấy, việc giữ vững ổn định chính trị và tiến hành cải cách dân chủ là hoàn toàn khả thi.
Nếu Đảng Cộng Sản Việt Nam thực sự muốn duy tŕ vai tṛ lănh đạo, th́ thay đổi là con đường duy nhất. Đổi mới về thể chế chính trị không chỉ giúp Việt Nam thoát khỏi t́nh trạng tŕ trệ hiện nay, mà c̣n tạo điều kiện để đất nước phát triển vượt bậc trong tương lai. Một thể chế chính trị tự do hơn, minh bạch hơn và dân chủ hơn sẽ là nền tảng vững chắc để xây dựng một kỷ nguyên phát triển rực rỡ và bền vững cho dân tộc.
Kết thúc, tôi muốn nhấn mạnh rằng không có ǵ là không thể nếu chúng ta thực sự muốn thay đổi. Đảng csVN đă từng thành công trong việc đổi mới để tồn tại và phát triển. Vậy tại sao không thể một lần nữa, thực hiện một cuộc đổi mới toàn diện về thể chế chính trị để đưa Việt Nam vào một kỷ nguyên mới – kỷ nguyên của tự do, dân chủ và thịnh vượng?
Lăo Thất
__________________
|