![]() |
Sự thịnh vượng hoang đường
1 Attachment(s)
Cái lạnh cuối năm siết từng cơn năo nề, ḷng người co ro, những cội mai già trơ trọi đang âm thầm tích tụ dồn nén năng lượng để kịp chuyển ḿnh đơm kết những bông vàng rực rỡ chào đón tân xuân. Năm nay lạ thật, ḍng người thất thần gắng gượng kiên cường với cơn băo giá, lạm phát phi mă… chờ thắp nén hương đêm giao thừa, mong đất trời thánh thần soi thấu, phù hộ độ tŕ cho con cháu Rồng Tiên tai qua nạn khỏi, phát đạt hưng thịnh.
Lấy thời khắc chuyển giao linh thiêng ấy để mà bắt tay, cười nói, chúc tụng, tha thứ cho nhau, cùng hướng đến những điều tốt đẹp hơn, cùng hoàn thiện cái phần người mong mỏi ước ao bấy lâu… mà tinh hoa thiên địa đă ban tặng cho động vật gọi là cấp cao nhất này. Lầm lẫn mê muội giữa thông minh thú và trí khôn người măi măi tạo ra những bi kịch muôn thũa, bi kịch nối tiếp bi kịch, để rồi năm nào cũng phải thắp hương, nguyện cầu… Mấy chục năm nay, năm nào cũng vậy, những ngày cận Tết, đường phố Việt Nam rực đỏ băng rôn, khẫu hiệu. Chẳng người Việt Nam nào không thuộc ḍng chữ tuyên truyền thân quen treo khắp mảnh đất h́nh chữ S mỗi độ tết đến xuân về. “Mừng Đảng, mừng Xuân, mừng Đất nước” Chợt nhớ tích xưa… Một ông nhà giàu thỉnh cầu một thiền sư đắc đạo viết cho một đôi điều về sự phát đạt liên tục của gia đ́nh ông ta để cái đó có thể được trân trọng lưu giữ lại từ thế hệ này tới thế hệ khác. Thiền sư lấy một tờ giấy lớn và viết: “Cha chết, con chết, cháu chết.” Ông nhà giàu nổi giận. “Tôi thỉnh cầu ông viết đôi điều cho sự hạnh phúc của gia đ́nh tôi! Sao ông lại bày tṛ giễu cợt như thế này?” “Nào có ư khôi hài chi đâu”- Thiền sư từ tốn giải thích: “Nếu trước khi chính ông chết mà con trai của ông đă chết rồi, điều đó sẽ làm ông đau khổ rất nhiều. Nếu cháu trai của ông mà qua đời trước con trai ông, cả hai cha con ông sẽ tan nát cơi ḷng. Nếu gia đ́nh ông, thế hệ này kế tiếp tới thế hệ khác, đều qua đời theo cái thứ tự mà tôi đă vừa kể ra, th́ đó sẽ là cái tiến tŕnh cuộc sống tự nhiên. Tôi gọi điều này là sự phát đạt thực sự.” Tích xưa là thế, ngẫm suy lại ḍng chữ chúc mừng thân quen… “Mừng Đảng, mừng Xuân, mừng Đất nước” Mùa xuân là khí tiết của đất trời vũ trụ, là cái khởi điểm đầu tiên, rồi mới định h́nh nên đất nước, dân tộc Việt Nam, và đảng ra đời, xuất hiện sau những điều thiêng liêng ấy… Sự bất hạnh của loài người là làm trái quy luật tự nhiên xă hội, sắp xếp chủ quan, ngạo mạn thay đổi trật tự vốn dĩ hoàn hảo, thông tuệ, vĩnh hằng của tạo hóa. Càng khám phá lại càng phá hoại, càng sáng tạo lại càng u tối… ![]() Người đàn ông Việt Nam thường thủ cựu và vô lí, nhiều khi về nhà lôi vợ chửi, lôi con đánhv́ những chuyện không đâu, rồi lên mặt bảo rằng ta là chồng là cha, ta có quyền như vậy. Người đàn bà Việt Nam thường nhẫn nhục và ương bướng, trong nhà con hỗn chồng hung vẫn âm thầm đau đớn chịu đựng, khi người ngoài lời ra tiếng vào vẫn khăng khăng rằng chồng ta hiền con ta hiếu. Để rồi, khi ra đường phải cúi mặt, chấp nhận những điều vô lí, ương bướng để tồn tại mưu sinh bương chải với đời, đem cái lí thủ cựu, nhẫn nhục ra tự an ủi ḿnh là phận con sâu cái kiến… Tạo hóa muôn đời tuân theo những quy luật bất di bất dịch, chưa khám phá ra th́ thôi, hiểu được th́ nên tuân thủ. Sinh lăo bệnh tử là điều không thể tránh khỏi, có vị vua nào sống nổi quá trăm năm, nhưng khốn nạn thay, chúng đều hành hạ thần dân của ḿnh bằng những khẩu hiệu không tưởng… muôn năm và vạn tuế. ![]() Thôi th́, xuân đến rồi xuân đi, xuân đi rồi xuân sẽ về… Người Việt da vàng làm ǵ th́ làm, đầu năm phải đi chúc Tết, chúc ông bà, cha mẹ, bác, chú, cô, d́… rồi mới đến con, cháu, chắt, chít… tôn ti trật tự hẳn hoi, ấy thế mới trọn đạo đẹp đời, trường tồn viên măn. Hạnh phúc và bất hạnh đều do chúng ta chọn lấy, làm trái quy luật, khinh thường tạo hóa mà vẫn mong cầu sự phát đạt th́ có phải chăng… đó là sự thịnh vượng hoang đường. B́nh Minh Theo: Blog Phuocbeo |
Phải là người sâu sắc mới thấy cái nghịch lư và ngạo mạn trên những khẩu hiệu của việt cộng.
Ngạo mạn là bản chất của tên đồ tể hcm khi nó đến viếng đền thờ Đức Trần Hưng Đạo, nó muốn đứng ngang hàng với cả tổ tiên, đứng trên đầu cả bố mẹ đẻ ra nó. Thằng bất hiếu khốn nạn ! |
Tạo hóa muôn đời tuân theo những quy luật bất di bất dịch, chưa khám phá ra th́ thôi, hiểu được th́ nên tuân thủ. Sinh lăo bệnh tử là điều không thể tránh khỏi, có vị vua nào sống nổi quá trăm năm, nhưng khốn nạn thay, chúng đều hành hạ thần dân của ḿnh bằng những khẩu hiệu không tưởng… muôn năm và vạn tuế.
Bây ǵơ mới biết tại sao VNCH không tồn tại được lâu , là bơỉ v́ VNCH không có khâủ hiệu Muôn Năm và Vạn Tuế . Tính từ lúc Giết chủ đoạt ngôi ( Ám sát Ngô Tổng Thống 1963) đến 1975 th́ chỉ được hơn 10 năm ,đáng tiếc ...đáng tiếc ......hehehheheh |
Sài g̣n ơi , Tôi đă mắt....
2 Attachment(s)
Sai G̣n ơi ....tôi đă mất người trong cuộc đời ........ Và giờ đây tôi đă có ..TP HCM tuyệt vời ..... Hehehehehheh , hay quá ....:eek::rolleyes:: rolleyes::D:D |
TPHCM Nh́n xa th́ đẹp đến gần mới biết chổ nào cũng thối
|
Quote:
|
Quote:
|
| All times are GMT. The time now is 16:14. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.