![]() |
Giám đốc "muối mặt" khi bí mật của vợ bị phơi bày ngay giữa bàn tiệc
1 Attachment(s)
Tôi nên làm gì để vợ tôi bớt ám ảnh sạch sẽ? Làm sao để cô ấy không cần phải đi lau dọn nhà người khác để giải tỏa tinh thần? Làm sao để tôi không cảm thấy tổn thương danh dự khi đối diện với bạn bè?
Theo báo Dân trí, người đàn ông từng tự hào vì có người vợ ngăn nắp. Mẹ anh là một phụ nữ xuất thân trong gia đình nề nếp - cũng hãnh diện vì có dâu trưởng đảm đang, ưa gọn gàng. Tuy nhiên, bệnh sạch sẽ của vợ khiến anh và các con ngày một áp lực. Vợ dường như có nhiều dấu hiệu của bệnh rối loạn ám ảnh cưỡng chế. Theo lời người chồng, người vợ thường dậy sớm sơ chế đồ ăn rồi lau dọn một lượt nền nhà, cửa sổ, phòng tắm. Chiều tan làm, chị này vừa mở cửa, chưa kịp uống nước đã cúi xuống nhặt từng hạt bụi, từng sợi tóc ở nền nhà. Sau khi nấu bữa tối, người vợ tiếp tục lao vào dọn dẹp, tay lúc nào cũng cầm khăn, chai xịt bọt tuyết hay lọ tinh dầu sả. Các con luôn để ý vị trí đồ vật gọn gàng, nhưng nhiều lần vẫn bị mẹ cằn nhằn vì không đặt đồ vào đúng nơi quy định. Con trai có lần mở vòi nước bồn rửa bát hơi mạnh, làm nước văng xuống sàn bếp, cũng bị mẹ mắng mỏ. Đặc biệt, trước khi đi ngủ, người vợ luôn có một "thủ tục" ngày nào cũng như ngày nào, đó là phải xếp kệ giày dép ngay hàng thẳng lối, không được lệch một cm nào. "Khi nào giày dép đúng vị trí, gọn gàng tuyệt đối em mới ngủ ngon được", chị vợ giải thích. Rồi một ngày, người vợ nghỉ việc. Anh chồng động viên: "Nếu không xin được việc ở cơ quan khác thì cứ ở nhà nội trợ, anh lo được kinh tế cho cả nhà". Cuối cùng, anh chồng chưa kịp vui mừng vì vợ có thời gian nghỉ ngơi, thì cô ấy quyết định... đi làm thêm. "Tuổi này đi xin việc công ty tư nhân khó lắm. Em sẽ đi làm giúp việc theo giờ. Có ứng dụng người ta đăng tuyển. Em vừa có tiền, vừa được lau dọn đúng sở thích, thoải mái đầu óc mà em cũng tự chủ thời gian để đưa đón con đi học", chị vợ nói chuyện với chồng, giọng cương quyết và rất nghiêm túc. Anh chồng kể về tình huống khiến anh rối bời: "Hôm đó, tôi dự một trận bóng đá giao lưu của hiệp hội doanh nhân địa phương tổ chức, rồi nán lại "chén chú chén anh" cùng bạn bè. Tình cờ, tôi gặp Trường - giám đốc một công ty bất động sản. Đã lâu không gặp, Trường hồ hởi bước tới bắt tay tôi, khoe một tràng dài về các "mối" làm ăn của anh ta. Vốn không thích Trường, nhưng tôi vì cả nể mối quan hệ xã giao nên vẫn ngồi nói chuyện. Bất ngờ, Trường hất cằm nói to: "À này, dạo này công ty chú xuống dốc hay sao mà để vợ phải đi làm giúp việc? Hôm trước anh thấy vợ chú đi lau sàn nhà cho căn hộ hàng xóm nhà anh bên block B chung cư Minh Khai. Anh còn tưởng nhìn nhầm". Câu nói ấy như ai tạt thẳng ly bia vào mặt tôi. Mấy người bạn quay sang nhìn tôi với ánh mắt lạ lẫm, bán tín bán nghi. Không khí bữa nhậu trở nên gượng gạo. Tôi cười méo xệch, cố giữ bình tĩnh, nhưng tai ù đi vì cảm giác xấu hổ, bị "lột trần" giữa chốn đông người. Hình ảnh, vị thế của tôi thành trò cười chỉ vì người ta nhìn thấy vợ tôi quét dọn một căn hộ nào đó. Tối hôm đó về, vợ chồng tôi cãi nhau một trận chưa từng có. Tôi trách Thu vì cô ấy làm tôi mất mặt, không biết giữ thể diện cho chồng. Cô ấy thì bật khóc, nói tôi không hiểu con người cô ấy, không hiểu cho cảm giác bế tắc, áp lực, căng thẳng mà cô ấy đã trải qua. Tôi là chủ doanh nghiệp, tiếp xúc nhiều đối tượng, quen nhịp sống thương trường, nhưng nhìn vợ đầu tắt mặt tối lau dọn cả ngày từ nhà người khác đến nhà mình cũng dần trở nên chán nản", người đàn ông tâm sự với rất nhiều băn khoăn trăn trở và mong được độc giả cho lời khuyên. VietBF@ sưu tập |
| All times are GMT. The time now is 09:15. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.