![]() |
Vợ cũ lại chính là bạn thân của vợ mới, tôi điếng người v́ sự thật sau 10 năm chôn vùi
1 Attachment(s)
Mười năm. Một thập kỷ đủ dài để tôi tin rằng quá khứ đă ngủ yên. Nhưng hóa ra, nó chỉ đổi cách tồn tại.
Có những sự thật không cần phơi bày cũng đủ làm một đời người chệch hướng. Tôi đă nghĩ ḿnh thuộc về loại người ấy — cho đến ngày tôi biết, vợ cũ của ḿnh lại chính là bạn thân nhất của vợ mới. Mười năm trước, tôi ly hôn. Không ồn ào, không phản bội, chỉ là hai người không c̣n đủ kiên nhẫn để đi cùng nhau. Tôi rời đi với cảm giác nhẹ nhơm nhiều hơn đau đớn, tự nhủ rằng mọi thứ đă kết thúc gọn gàng, không để lại ǵ ngoài một vài kỷ niệm nhạt màu. Tôi đă sai. Khi gặp vợ tôi bây giờ, tôi nghĩ đó là một khởi đầu mới. Cô ấy dịu dàng, hiểu chuyện, mang lại cho tôi cảm giác an toàn mà tôi từng thiếu. Điều duy nhất khiến tôi băn khoăn là cô ấy có một người bạn thân — kín đáo, ít xuất hiện, nhưng luôn hiện diện trong những câu chuyện quan trọng nhất của cuộc đời cô. Tôi chưa từng gặp người bạn ấy. Và cũng chưa từng hỏi sâu. Cho đến một buổi chiều, khi tôi t́nh cờ nh́n thấy một tấm ảnh cũ trong điện thoại vợ. Chỉ là một bức ảnh chụp chung hai người phụ nữ, nhưng ánh mắt kia… tôi nhận ra ngay lập tức. Không thể nhầm được. Là người tôi từng gọi là vợ. Tôi đứng chết lặng. Mười năm. Một thập kỷ đủ dài để tôi tin rằng quá khứ đă ngủ yên. Nhưng hóa ra, nó chỉ đổi cách tồn tại. Sự thật dần dần hiện ra, chậm răi và tàn nhẫn. Họ đă quen nhau từ trước khi tôi ly hôn. Không phải v́ tôi. Không phải v́ mưu đồ. Chỉ là cuộc đời sắp đặt họ ở cạnh nhau, rồi cả ba chúng tôi — theo những cách khác nhau — đều chọn im lặng. Vợ cũ chưa từng nói với tôi rằng cô ấy vẫn c̣n liên lạc. Vợ tôi chưa từng kể rằng người bạn thân ấy từng là ai trong đời tôi. C̣n tôi, tôi đă không đủ dũng cảm để nh́n thẳng vào những mối liên hệ mơ hồ quanh ḿnh. Điều khiến tôi điếng người không phải là sự trùng hợp, mà là cảm giác ḿnh đă sống suốt 10 năm trong một sự b́nh yên được xây trên nền im lặng của người khác. Tôi tự hỏi: họ đă nói với nhau những ǵ về tôi? Tôi là quá khứ cần che giấu, hay chỉ là một chương đă khép lại đủ lâu để không cần nhắc tới? Có những đêm tôi nằm cạnh vợ, nghe nhịp thở đều đều của cô ấy, mà ḷng không yên. Tôi không ghen, cũng không giận. Tôi chỉ thấy ḿnh nhỏ bé trước một sự thật mà lẽ ra tôi phải biết sớm hơn — hoặc không nên biết chút nào. Tôi không trách họ. Thật ḷng. Ai cũng có quyền giữ lại những mảnh đời riêng, nhất là khi nó không c̣n gây tổn thương trực tiếp. Nhưng tôi trách chính ḿnh. Trách sự chủ quan của một người đàn ông tin rằng chỉ cần bước sang cuộc hôn nhân mới là mọi dấu vết cũ sẽ tự biến mất. Sự thật không biến mất. Nó chỉ đợi đủ lâu để xuất hiện theo cách khiến ta không kịp pḥng bị. Giờ đây, tôi đứng giữa hai người phụ nữ từng và đang là một phần quan trọng trong đời ḿnh, mà không biết phải nói ǵ cho đúng. Nói ra th́ sợ làm rạn vỡ hiện tại. Giữ im lặng th́ lại phản bội cảm xúc của chính ḿnh. Có lẽ, điều day dứt nhất không phải là việc họ biết nhau, mà là tôi nhận ra: suốt 10 năm qua, tôi đă sống một cuộc đời “mới” nhưng chưa từng thật sự khép lại cuộc đời “cũ”. Và cái giá của việc chôn vùi quá khứ quá sâu, là đến một ngày, khi nó trồi lên, ta không c̣n đủ ngây thơ để đối diện — chỉ c̣n lại sự im lặng nặng nề, và một câu hỏi lặp đi lặp lại trong đầu: Giá như… ngày đó, tôi đủ thành thật hơn với chính ḿnh. VietBF@ sưu tập |
| All times are GMT. The time now is 10:52. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.