VietBF

VietBF (https://vietbf.com/forum/index.php)
-   Stories, Books | Chuyện, Sách (https://vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=240)
-   -   Vừa ly hôn, chồng cũ chế nhạo: "Rời xa tôi, cô sống không nổi quá 3 ngày đâu!" - Hôm sau trúng thầu dự án, anh ta thất kinh khi thấy vợ cũ (https://vietbf.com/forum/showthread.php?t=2106808)

PinaColada 11-08-2025 08:35

Vừa ly hôn, chồng cũ chế nhạo: "Rời xa tôi, cô sống không nổi quá 3 ngày đâu!" - Hôm sau trúng thầu dự án, anh ta thất kinh khi thấy vợ cũ
 
1 Attachment(s)
Chiều ấy, mưa giăng kín lối. Ly kéo vali bước ra khỏi căn biệt thự từng là “tổ ấm” của ḿnh. Tiếng bánh xe nghiến lên nền gạch lạnh, ḥa cùng tiếng mưa rơi, nghe như tiếng nấc nghẹn.
Sau ba năm hôn nhân, thứ duy nhất cô nhận lại là tờ giấy ly hôn – và một câu nói cay nghiệt đến tận xương tủy từ người đàn ông từng gọi là chồng:


“Rời xa tôi, cô sống không nổi quá ba ngày đâu. Cô chỉ là cái bóng phía sau tôi thôi, Ly à.”

Anh ta nói xong, bật cười – cái cười tự tin, ngạo nghễ của kẻ tưởng rằng ḿnh là cả bầu trời.

Ly chỉ nh́n anh, giọng khẽ mà chắc:

“Anh sẽ hối hận v́ những ǵ anh vừa nói.”

Rồi cô bước đi, để lại phía sau tiếng cửa đóng lại lạnh lẽo như kết thúc của một chương đời.

Ba ngày sau ly hôn, Ly gần như sụp đổ thật. Căn pḥng trọ nhỏ, ẩm lạnh và trống rỗng. Không c̣n mùi cà phê buổi sáng, không c̣n tiếng xe nổ máy quen thuộc. Nhưng giữa những đêm dài đầy nước mắt ấy, Ly nhận ra:

Cô không chết v́ thiếu anh ta.

Cô chỉ đang học lại cách sống – cho chính ḿnh.

Trước khi kết hôn, Ly từng là một kỹ sư thiết kế tài năng, người đứng sau nhiều bản vẽ quan trọng của công ty Hùng. Nhưng ba năm qua, tất cả những ǵ cô làm đều bị xóa tên, thay bằng hai chữ “công của giám đốc Hùng”. Anh ta từng nói:

“Phụ nữ nên ở hậu trường, để đàn ông lo phần lớn.”

Lời nói ấy từng khiến cô tin – và thu ḿnh lại. Nhưng hôm nay, nó lại chính là lư do khiến cô muốn đứng lên.

Một ngày, Ly nhận được cuộc gọi từ người chị thân – An, giám đốc một công ty đầu tư lớn:

“Nếu em c̣n đam mê, chị có một dự án xanh – thông minh, cần người đủ gan và tầm lănh đạo. Em có dám thử không?”

Ly im lặng vài giây, rồi mỉm cười.

Cô biết, cơ hội của ḿnh đă đến.

Những tháng ngày sau đó, Ly gần như quên cả ăn ngủ. Cô lao vào công việc, vẽ bản thiết kế, gặp đối tác, thuyết phục nhà đầu tư. Dự án “Green Future” – khu đô thị sinh thái thông minh – trở thành tâm huyết cả đời cô.

Thứ từng bị Hùng cười khẩy là “viển vông, chẳng sinh lời” – giờ lại là ư tưởng được giới chuyên môn ca ngợi.

Chỉ sau một năm, Ly chính thức ngồi ghế Chủ tịch Hội đồng Quản trị của “Green Future”.

Đúng lúc đó, công ty của Hùng lâm vào khủng hoảng. Anh ta nghe tin có dự án “Green Future” mở thầu và mừng rỡ như vớ được vàng – cho rằng nếu thắng gói này, công ty sẽ hồi sinh.

Buổi họp công bố chủ đầu tư diễn ra ở khách sạn lớn giữa trung tâm thành phố. Hùng chỉnh tề vest đen, nụ cười tự tin:

“Nghe nói chủ tịch Green Future c̣n trẻ lắm. Hy vọng tôi có dịp chỉ bảo cho cô ấy.”

Mọi người cười xă giao. Nhưng chỉ vài phút sau, cả hội trường im phăng phắc khi thư kư bước vào thông báo:

“Chủ tịch đến rồi.”

Cánh cửa mở ra. Một người phụ nữ trong bộ vest trắng bước vào – dáng cao, ánh mắt sắc lạnh mà b́nh thản. Ánh sáng chiếu qua ô cửa kính, hắt lên gương mặt từng quen thuộc đến nhói ḷng.

Hùng quay lại.

Và chết lặng.

Người ngồi vào ghế chủ tịch – chính là Ly, vợ cũ của anh.

Không gian lặng như tờ. Hùng lắp bắp:

“Ly… là em sao?”

Cô mỉm cười, điềm nhiên:

“Chào giám đốc Hùng. Đă lâu không gặp.”

“Cô… là chủ tịch của Green Future?”

“Phải. Tôi là người sáng lập và điều hành dự án này.”

Tiếng vỗ tay vang lên khắp pḥng. C̣n Hùng – mặt tái mét, đôi tay run nhẹ. Người phụ nữ mà anh từng khinh thường, từng cho rằng “không sống nổi nếu thiếu ḿnh”, giờ đang ngồi trên cao, nói chuyện với anh bằng giọng b́nh thản đến đáng sợ.

Khi cuộc họp kết thúc, Ly nhẹ nhàng bước lại gần:

“Anh từng nói tôi sống không nổi quá ba ngày. Nhưng nh́n xem, tôi không chỉ sống, mà c̣n sống tốt hơn cả khi có anh.”

Cô mỉm cười, quay lưng rời đi, dáng vẻ b́nh thản mà kiêu hănh.
Phía sau, Hùng ngồi lặng. Trong mắt anh, bóng lưng ấy sáng rực giữa hội trường – rực rỡ như ánh mặt trời.

Ngoài trời, mưa lại rơi.

Giống buổi chiều năm nào cô kéo vali rời đi – chỉ khác một điều:

Người đứng trong mưa hôm nay, không c̣n là Ly nữa.

Mà là Hùng – người từng nghĩ rằng mất cô chẳng có ǵ đáng tiếc.

Giờ đây, anh mới hiểu:

Có những người phụ nữ, chỉ cần bước ra khỏi bóng đàn ông, họ sẽ tự ḿnh tỏa sáng.

VietBF@ sưu tập


All times are GMT. The time now is 14:21.

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.10497 seconds with 9 queries