![]() |
Bị nh́n "đểu" Hùng Cao suưt lao vào đấm vỡ mặt Thứ trưởng quốc pḥng Việt Cộng
1 Attachment(s)
Ṛ rỉ một clip trên mạng cho thấy thứ trưởng quốc pḥng đă có ánh mắt không thân thiện khi nh́n ông Hùng Cao. Điều này khiến ông Hùng Cao suưt lao vào cho thứ trưởng này một "bài học" thế nào là Thuỷ Quân Lục Chiến oai hùng gốc VNCH. Nhưng v́ trong buỗi lễ ngoại giao, ông Hùng Cao đă hết sức kiềm chế.
Ánh mắt và tác phong nghênh ngang của Nguyễn Trường Thắng được dư luận viên ḅ đỏ hán nô cho là "oai phong" nh́n về phía Thứ trưởng Hùng Cao nhằm "uy hiếp". Thậm chí Trại SV c̣n cho rằng ngài Hùng Cao phải "khép nép, không dám nói ǵ lúc đó". Bối cảnh: một đoạn clip ngắn nhưng làm dậy sóng Trên mạng lan truyền một clip ghi khoảnh khắc chuẩn bị cho buổi Chủ tịch nước Lương Cường tiếp và hội đàm với phái đoàn Hoa Kỳ gồm Bộ trưởng Bộ Chiến tranh Peter Hegseth và Thứ trưởng Hải quân Hùng Cao. Trong vài giây, máy quay bắt được gương mặt vị Thứ trưởng quốc pḥng Việt Nam – Nguyễn Trường Thắng – với ánh nh́n bị cho là “không thân thiện” hướng về phía ông Hùng Cao. H́nh ảnh này ngay lập tức châm ng̣i tranh luận: phía dư luận viên ca ngợi là “oai phong, đĩnh đạc”, c̣n nhiều cư dân mạng hải ngoại th́ xem đó là kiểu “nh́n đểu”, có ư uy hiếp khách. Điều gây chú ư hơn cả là phản xạ cơ thể của ông Hùng Cao: theo cảm nhận của người xem, ông đă “đứng thẳng, chuyển trọng tâm” như sẵn sàng đáp trả, nhưng rồi kịp thời tự gh́m lại v́ đây là sự kiện ngoại giao. Tất cả chỉ gói trong vài khung h́nh – song đủ để bộc lộ hai phong cách đối lập. Quy tắc ứng xử ngoại giao: v́ sao Hùng Cao chọn “nín nhịn”? Dù xuất thân Thuỷ quân Lục chiến và mang tính khí chiến binh VNCH, ông Hùng Cao đang hiện diện với tư cách quan chức hành pháp Hoa Kỳ. Ở vai tṛ đó, ưu tiên số một là bảo vệ mục tiêu chiến lược và kỷ luật lễ tân: Không để hành vi cá nhân làm chệch thông điệp của phái đoàn. Tránh tạo một “meme” ngoại giao bất lợi cho quan hệ song phương. Giữ tính chuyên nghiệp quân nhân: kiểm soát cảm xúc, đọc t́nh huống nhanh, không để đối phương chi phối nhịp điệu buổi tiếp. Sự kiềm chế v́ thế là lựa chọn đúng – và thật ra thể hiện bản lĩnh, chứ không phải “khép nép” như vài tài khoản bẻ lái. “Ánh mắt nghênh ngang”: sức mạnh bề ngoài hay điểm yếu chiến lược? Trong môi trường đối ngoại, “uy phong” kiểu phô trương ánh nh́n, cử chỉ hất hàm thường chỉ tạo hiệu ứng nội bộ – để khán giả trong nước hả hê. Nhưng nó dễ phản tác dụng trên bàn đàm phán: Tạo cảm giác thiếu tự tin, phải dùng thị giác để che lấp sự lúng túng. Làm lộ cách “chơi gọng” muốn dằn mặt khách – điều các đoàn chuyên nghiệp đọc rất nhanh. Khi bị đưa lên mạng, nó trở thành dữ liệu bất lợi cho h́nh ảnh “đối tác tin cậy, có trách nhiệm” mà Hà Nội lâu nay xây dựng. “Việt Nam đề nghị…” – ngụy từ muôn thuở của báo đảng Như thường lệ, truyền thông nhà nước luôn dùng công thức “Việt Nam đề nghị Hoa Kỳ… hỗ trợ, hợp tác, chia sẻ kinh nghiệm…”. Công thức này biến mọi tương tác thành thứ bề ngoài “ta chủ động” và “bạn đáp ứng”, bất kể thực tế ai đang cần ai. Chính v́ vậy, khi đặt cạnh clip bị ṛ rỉ, người xem càng thấy sự khập khiễng: ngôn ngữ ngoại giao trên giấy bóng bẩy, c̣n ở hậu trường lại xuất hiện một ánh nh́n muốn “đè uy”. Hùng Cao và quan hệ quân sự trước đây Trong giới quân sự hải ngoại lâu nay có chia sẻ rằng khi c̣n tại ngũ, ông Hùng Cao từng được phía Việt Nam mời hỗ trợ huấn luyện một số nội dung đặc công nước/người nhái. Dù chưa có tài liệu công khai đầy đủ, thông tin này cho thấy mối liên hệ nghề nghiệp không phải mới mẻ – và v́ thế hành vi khích bác ở lễ tân (nếu có) càng vô duyên. Ít nhất, nó phớt lờ một nguyên tắc tối thiểu: tôn trọng người từng cộng tác huấn luyện năng lực cho ḿnh. “Đặt ngang hàng” trong lễ tân: thông điệp gửi ai? Từ vị trí ngồi đàm phán đến chụp ảnh lưu niệm, ông Nguyễn Trường Thắng được xếp ngang bậc với Thứ trưởng Hùng Cao. Về kỹ thuật lễ tân, nước chủ nhà có quyền sắp xếp; nhưng về thông điệp, đó là cách nói rằng Hà Nội muốn “đi bằng hai chân”: vừa đón cấp cao phía Hoa Kỳ, vừa để nội bộ thấy rằng cán cân “không kém cạnh”. Dẫu vậy, cân đối h́nh thức không tương đương với năng lực thực địa. Đặt đúng chỗ, sự ngang hàng phải đi cùng tác phong chuyên nghiệp, chứ không phải ánh mắt dằn mặt. V́ sao clip ngắn lại gây băo? Ba tầng ư nghĩa Tầng cảm xúc: Cộng đồng hải ngoại nh́n thấy sự thiếu tôn trọng khách – nhất là với một người gốc VNCH như Hùng Cao. Ngược lại, dư luận viên trong nước cần một biểu tượng “thét ra lửa” để hô hào. Tầng biểu tượng: Đây là đối chiếu giữa văn hoá kỷ luật của quân đội chuyên nghiệp Hoa Kỳ và thói quen phô diễn quyền lực bằng thái độ. Tầng chính trị: Trong bối cảnh Hà Nội cần hợp tác an ninh – công nghệ, một chi tiết xấu xí có thể làm mẻ bề mặt “đối tác thân thiện”. Đọc ngôn ngữ cơ thể: những ǵ ta thấy Thấy: ánh mắt lườm, bước chân đảo hướng, cằm hất nhẹ; phía ông Hùng Cao th́ giữ tư thế thẳng, hai vai cân, mắt không né. Phản đ̣n thông minh là ǵ? Không cần ồn ào, phía Hoa Kỳ chỉ việc để truyền thông ghi nhận hai sự thật: Lịch làm việc vẫn diễn ra chuẩn xác, đoàn Mỹ không bị lay chuyển trước mọi “chiêu tṛ ánh mắt”. Thông điệp hợp tác – và các điều kiện đi kèm – được phát đi bằng ngôn ngữ chuyên nghiệp, rơ ràng. Bên c̣n lại tự thấy ḿnh nhỏ bé khi mọi thứ quay về chuẩn mực. V́ sao nhiều tài khoản lại nói Hùng Cao “khép nép”? Đó là kỹ thuật bẻ khung dư luận quen thuộc: đổi nhăn cho một hành vi chuyên nghiệp (self-restraint) thành yếu đuối để nuôi cảm giác “chiến thắng”. Nhưng với những ai từng qua môi trường quân sự, kỷ luật thân–tâm trong t́nh huống căng thẳng mới chính là sức mạnh thật sự. Bài học truyền thông cho Hà Nội Nếu muốn chứng minh “oai phong”, cách tốt nhất là công bố bản ghi h́nh đầy đủ, âm thanh rơ, hành xử chuẩn mực. C̣n nếu tiếp tục để những mẩu clip méo mó lọt ra, rồi nhờ đội ngũ loa phường “điểm tô”, th́ h́nh ảnh quốc gia chỉ thêm tổn hại. Ngoại giao hiện đại thắng bằng nội dung hợp tác, chứ không phải ánh nh́n. Phút nín nhịn đáng giá hơn một cú đấm Câu chuyện “bị nh́n đểu” trong clip ṛ rỉ cho thấy hai trường phái đối xử: một bên thích phô trương thái độ, bên kia đặt kỷ luật và mục tiêu quốc gia lên trước cái tôi. Ông Hùng Cao đă chọn kiềm chế – v́ đó là chuẩn mực của một quan chức quân sự trong nghi lễ ngoại giao. Và chính sự nín nhịn ấy, rốt cuộc, mới là “bài học” đắt giá: ngoại giao không phải vơ đài; người lớn được nhận diện không bởi ánh mắt dữ, mà ở năng lực giữ b́nh tĩnh để hoàn tất nhiệm vụ nước ḿnh giao phó. |
thằng nầy trước đạp xích lô nây vênh váo trước mặt Hùng Cao
|
Tư cách của dân ăn mày khác với người cho
|
Từ1 thần chằn trâu làm sao mà biết lịch sự mang quân hàm trung tướng có đi học ngày nào ở trường qquân sự đâu ,mày biết tao là ai không ? Th́ từ đó lên được hàng tướng , c̣n Hùng cao đả làm qua hay về nguyên tắc ngoại giao,không thèm đếm xỉa đến thằng chăn trâu,một sỉ quần xuất thân trường đào tạo Hải quân lớn nhất TG và cũng là 1 quân nhân thuộc lực lượng Đặc biệt ,và sau đó là huấn luyện viên Lực lượng Đặc Biệt không phải như thằng chân trâu Nguyễn trường thắng ,cái nhục của bọn việt cộng là khi những tên lảnh tụ nước khi bắt tay ông Hùng Cao thằng nào cũng cuối khẻ cái đầu như là kẻ thấp hèn bắt tay với 1 người trên cao,đó là cái hay của ông Hùng Cao
|
nhung con khi sau VI TUYEN17....deu la loai khi biet di/tap di bang 2 chan....cho nen dau co dau oc cua mot con nguoi ma hanh su va dao dich....nhet vao mom bon nay mot chai chuoi cho no im la xong....
|
Thành thật mà nói thằng súc vật Nguyễn Trường Thắng không là cái ǵ so với ông Hùng Cao trên đủ mọi phương diện. Chó làm sao so sánh với người được? Chưa kể thằng Thắng này học lực chỉ là 1 thằng chăn trâu, rồi bợ đỡ, có khi c̣n cho vợ nó ngủ với mấy thằng cấp trên để được thăng chức. Kinh nghiệm chiến trường làm sao so sánh được với ông Hùng Cao. V́ thế nó rất ghen tức khi nh́n về phía ông Hùng Cao. Mẹ kiếp lũ chó đẻ Cộng con toàn 1 lũ súc vật.
|
Quote:
|
| All times are GMT. The time now is 22:08. |
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by
Advanced User Tagging (Pro) -
vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.