VietBF

VietBF (https://vietbf.com/forum/index.php)
-   Stories, Books | Chuyện, Sách (https://vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=240)
-   -   Vợ chồng (https://vietbf.com/forum/showthread.php?t=2093434)

troopy 09-27-2025 10:34

Vợ chồng
 
1 Attachment(s)


Nàng vốn là người phụ nữ khiến cả xóm làng phải ngoái nh́n. Làn da trắng mịn, gương mặt thanh tú như hoa ban buổi sớm, giọng nói ngọt ngào làm say ḷng bao chàng trai. Nhưng đời nào dễ dàng như một giấc mơ. Người chồng đầu tiên – một thanh niên khỏe mạnh, hiền lành – đă ra đi trong tai nạn lao động, để lại cho nàng một đứa con gái kém may mắn, trí óc không vẹn toàn.

Những năm tháng làm góa phụ, nàng như người chèo đ̣ giữa giông băo. Cái nghèo, cái đói bủa vây. Tiếng cười dường như biến mất trong căn nhà nhỏ, chỉ c̣n tiếng gió thổi hun hút qua mái tranh dột nát. Đôi mắt nàng ngày một hằn lên những vết quầng thâm v́ lo nghĩ.

Giữa lúc ấy, người đàn ông xuất hiện. Ông hơn nàng mười lăm tuổi, là thợ mỏ lam lũ. Thân thể ông không lành lặn: bước đi tập tễnh, miệng méo, mắt lệch. Với người ngoài, ông là gánh nặng, là cái bóng thừa của cuộc đời. Nhưng ông có đôi bàn tay chai sần, ngày ngày xuống hầm sâu kiếm từng đồng nuôi thân.

Nàng đồng ư tái giá. Lư do ban đầu thật giản đơn, thậm chí lạnh lùng: “Nếu chẳng may ông mất đi trong hầm mỏ, khoản tiền bồi thường có thể nuôi con gái ta.” Chính nàng cũng thấy trái tim ḿnh sắt đá.

Thế nhưng, ngày tháng trôi qua, nàng dần nhận ra sự thật khác. Người đàn ông ấy lặng lẽ gánh hết nhọc nhằn. Ông c̣ng lưng chẻ củi, ṃ mẫm trong hầm sâu tối tăm để đổi lấy nồi cơm cho vợ con. Ông chẳng bao giờ than thở, chỉ luôn cười méo mó mà hiền hậu:

– Em nghỉ đi, việc nặng để tôi làm.

Ông thương con gái nàng như con ruột. Dẫu đứa bé không biết nói trọn câu, hay phá phách vô cớ, ông vẫn kiên nhẫn dỗ dành, bón từng th́a cơm, đưa đi ngủ bằng câu hát ru quê mùa.

Một buổi chiều, nàng ngồi bên hiên, nh́n ông tập tễnh gánh than về, mồ hôi lấm tấm trên gương mặt méo mó. Nước mắt nàng bỗng rơi. Nàng nhận ra, hạnh phúc chẳng phải là những hào nhoáng bên ngoài, mà là cảm giác được chở che, được sẻ chia.

Người đàn ông mà nàng từng xem như phao cứu sinh lạnh lẽo của số phận, nay trở thành bờ vai ấm áp. C̣n nàng, từ một tính toán ích kỷ, đă học lại cách biết ơn và trân trọng.

Đêm xuống, ông thắp ngọn đèn dầu nhỏ, căn nhà sáng lên ánh vàng dịu. Nàng khẽ tựa đầu vào vai ông, khẽ th́ thầm:
– Ông à… ḿnh là vợ chồng rồi, phải không?

Ông cười, nụ cười méo mó mà khiến ḷng nàng b́nh yên đến lạ.

VietBF@sưu tập


All times are GMT. The time now is 08:45.

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.07679 seconds with 9 queries