VietBF

VietBF (https://vietbf.com/forum/index.php)
-   Thơ ca - Poetry (https://vietbf.com/forum/forumdisplay.php?f=269)
-   -   MÙA THU VÀ DĨ VĂNG - NHÀ VĂN VĂN QUANG (https://vietbf.com/forum/showthread.php?t=1966541)

hoathienly19 10-05-2024 20:55

MÙA THU VÀ DĨ VĂNG - NHÀ VĂN VĂN QUANG
 
1 Attachment(s)


MÙA THU VÀ DĨ VĂNG - NHÀ VĂN VĂN QUANG



https://www.youtube.com/watch?v=EDqYqHcJSV8



Tâm tư của một nhà văn thành danh từ trước 1975 vào một chiều thu ở Sài G̣n trong "Bây Giờ Là Mùa Thu, Tôi Đi T́m Dĩ Văng" viết 2015, bẩy mùa thu trước khi ông từ giă cơi đời.

"Làm sao tôi kể hết được những “huyền thoại” đó, nay đă thành “thần thoại” như chẳng bao giờ có thật v́ không thể t́m lại được nữa.

Một đêm mùa thu đi t́m dĩ văng để được sống lại với thời xa xưa.

Bây giờ là mùa thu. Mùa thu vàng hoa cúc. Mùa thu ở Sài G̣n, mùa thu ở Rừng Phong và ở khắp nơi trên thế giới, nơi có những người bạn của tôi. Nói đến bao giờ cho hết..."

hoathienly19 12-04-2025 08:42

NHÀ VĂN VĂN QUANG VỪA TỪ GIĂ CHÚNG TA !
 


NHÀ VĂN VĂN QUANG VỪA TỪ GIĂ CHÚNG TA !


Lại Thêm Một Vị Sao Trên Bầu Trời Văn Nghệ Miền Nam Vừa Vụt Tắt !






Tin từ một thân hữu cho hay, Nhà văn Văn Quang, đă qua đời lúc 10 giờ 20 phút, ngày hôm nay !

Thứ Ba, 15 tháng 3 năm 2022
, tại tư gia, đường Nguyễn Thiện Thuật, thành phố Sài G̣n, Hưởng thọ 90 tuổi.

Tuy Nhà văn Văn Quang ở Sài G̣n từ sau ngày mất nước, nhưng những bài viết của Ông, xuất hiện thường xuyên trên khắp các báo chí Hải ngoại, từ cuối thập niên 90, cho tới khoảng năm 2017.

Cuối cùng với bài viết, giă từ bạn đọc, sau bài này , Ông “gác bút” v́ không c̣n sức mang “nắng mưa Sài G̣n” đến với “những người muôn năm cũ !”

Ông được coi như “tai mắt” tường tŕnh mọi biến chuyển, thay đổi về thành phố thương yêu, của một thời “Sài G̣n, đẹp lắm, Sài G̣n ơi !” trước 75.

Ông là nhà văn duy nhất ở trong nước, mà lại có t́nh thân thiết nhất với rất nhiều người đọc tiếng Việt bên kia ṿng trái đất.

Sự ra đi của Ông, làm biết bao người thương nhớ, nuối tiếc ! một Nhà văn thân yêu của Miền Nam.






Trước 75, tôi chỉ là người Lính, với cấp bậc vào hàng “ củ lũ nhí ” nhất, th́ làm sao có cơ hội quen biết đến hàng sĩ quan cấp tá, lại mang chức Giám Đốc Đài Phát Thanh Quân Đội như Ông.

Nhưng tôi đă đọc rất nhiều tác phẩm của Ông , văn ông nhẹ nhàng, trong sáng, đầy tính nhân bản.

Mang nỗi u uẩn, đau thương người dân, người trai, khi đất nước trong thời chinh chiến.

Khi tác phẩm Chân Trời Tím dựng thành phim, do Đạo diễn Quốc Phong và Liên Ảnh sản xuất.

Tôi đă là những người đầu tiên, đứng xếp hàng trước rạp Văn Hoa Dakao để chờ xem.

Thổn thức với Hùng Cường, Kim Vui của mối t́nh trong cuộc chiến.

Ḷng quặn thắt với Nhạc phẩm Nửa Hồn Thương Đau , sáng tác của Trần Thiện Thanh, dành riêng cho phim này, qua tiếng hát vút cao của Thái Thanh.

SAU THÁNG TƯ ĐEN TAN TÁC



Khoảng cuối thập niên 90 ,
lúc đó tôi đă giữ một tờ tuần báo, một cây viết của tờ báo, cũng là nhân viên ṭa soạn, bút hiệu “Điền Tuấn” , Cũng là người bạn thân thiết với Nhà văn Văn Quang, đă đưa ra một đề nghị với tôi :

-“ Có một nhóm văn nghệ sĩ ở Sài G̣n, vừa mới từ cải tạo về , muốn viết bài cho tờ báo ḿnh, để có chút tiền cà phê, cà pháo, anh em có cơ hội gặp mặt cho vui”

Tôi đồng ư ngay, chỉ thắc mắc :

-“ Nhưng trả tiền nhuận bút bằng cách nào ? Có ảnh hưởng ǵ đến người trong nước không ?”

-“ Đừng lo, chúng tôi có đường dây !”


Từ đó, tờ báo tôi, xuất hiện rất nhiều bài báo, từ những cây viết trong nước, nhưng nhiều nhất , vẫn là những bài của Nhà văn Văn Quang !





Thời gian này, người Việt Hải ngoại, mang thân phận của một kẻ lưu đầy, chưa bang giao, nên nghĩ vĩnh viễn không có đường về quê hương !

Những bài viết kể chuyện nắng mưa Sài G̣n, nơi chôn bao nỗi nhớ, là những bài “ăn khách” nhất của tờ báo.

Khi Nhà văn Tô Ngọc qua Mỹ, Ông đến ṭa soạn ngay ngày hôm sau, thông báo với tôi :

- “Anh em gởi lời cám ơn, “bịch thuốc bổ,” gởi về mỗi tháng, để Anh em mới có cơ hội gặp nhau vui lắm, chưa kể giúp được những trường hợp khó nghèo!”

Tôi rất vui mừng, không ngờ chuyện nhỏ, mà có kết quả quá vui, thật to lớn như thế ! Từ đó, tôi có cơ hội thăm hỏi Ông qua thư từ.

Sau này, mừng cho Nhà văn Văn Quang, v́ đă cộng tác với rất nhiều tờ báo của Hải ngoại. Có vẻ từ đó, đời sống Ông cũng dễ thở hơn chăng.


Nhà văn Văn Quang và Ngọc Tự (Ảnh chụp tháng 5-2019)





VÀI D̉NG TIỂU SỬ



Nhà văn Văn Quang tên thật là Nguyễn Quang Tuyến, sinh năm 1932 tại Thái B́nh.

Năm 1953,
ông gia nhập Quân Đội Quốc Gia, phục vụ trong nhiều đơn vị tác chiến tại miền Bắc trước hiệp định Geneve năm 1954.

Từ năm 1957,
Văn Quang chuyển sang ngành Tâm lư chiến, với nhiệm vụ Trưởng pḥng Báo chí Quân Đội thuộc Cục Tâm lư chiến, Tổng cục Chiến tranh Chính trị QLVNCH.

Cũng là Trưởng ban biên tập của các tờ báo Quân Đội VNCH.

Tác phẩm đầu tay của Văn Quang là “ Tiếng Tơ Ḷng ” được đăng trên nhật báo Thanh Dân, Hà Nội.

Cuối năm 1953,
tác phẩm thứ nh́ ra đời, là tập truyện ngắn Thùy Dương Trang, do Lạc Việt xuất bản tại Sài G̣n năm 1957.

Từ đó cho đến 30 Tháng Tư 1975
, Văn Quang cộng tác thường xuyên với rất nhiều nhật báo, tuần báo, tạp chí tại Sài G̣n.

Văn Quang có hơn 28 tác phẩm được xuất bản. Các tác phẩm của ông hầu hết là truyện dài, trong số có những tác phẩm, gây được nhiều tiếng vang như :

- “ Nét Môi Cuồng Vọng ”

- “ Nguyệt Áo Đỏ ”

- “ Người yêu Của Lính ”

Ông đă có bốn tác phẩm được chuyển thành phim :

- “ Ngàn Năm Mây Bay ”

- “ Chân Trời Tím ”

- “ Đời Chưa Trang Điểm ”

- “ Tiếng Hát Học Tṛ ”.





Sau 75, Ông trải qua 13 năm rưỡi đi tù cải tạo.


Khi ra tù, Văn Quang trở về Sài G̣n, sau đó từ chối ra đi theo diện HO, quyết định tiếp tục ở lại Việt Nam, Nhà văn duy nhất cộng tác với rất nhiều báo chí Việt ngữ tại hải ngoại.

Trong bài chia tay với độc giả, với tâm t́nh thật cảm động :


- “ Hơn 60 năm cầm bút, tôi không có ǵ đáng tự hào, bởi chỉ như người Lính khi ra trận, không biết ḿnh đă bắn được bao nhiêu viên đạn !

Tất cả chỉ v́ ba lời thề “TỔ QUỐC – DANH DỰ- TRÁCH NHIỆM !”

Thương tiếc Nhà Văn thân thương vừa rời bỏ chúng ta, xin mời cùng thưởng thức một bài Tạp Ghi của Ông, như nén hương tưởng nhớ, để “nhắm mắt cho tôi t́m !” thấy… Ông !


LVHải

hoathienly19 12-05-2025 06:31

CHÂN TRỜI TÍM ( 1971) – My Van Films® | Phim VIỆT NAM CỘNG H̉A TRƯỚC 1975 | THE PURPLE HORIZON
 



CHÂN TRỜI TÍM ( 1971) – My Van Films® | Phim VIỆT NAM CỘNG H̉A TRƯỚC 1975 | The Purple Horizon



https://www.youtube.com/watch?v=P0mAtunWX-M






* * *

hoathienly19 12-18-2025 14:29

NHỚ PHAN LẠC PHÚC VÀ NHỮNG CHUYỆN XƯA
 


NHỚ PHAN LẠC PHÚC VÀ NHỮNG CHUYỆN XƯA



Nhà báo Phan Lạc Phúc



Tôi quen biết với anh Phan Lạc Phúc từ những năm 1956 từ khi c̣n làm chung trong Pḥng 5 Bộ Tổng Tham Mưu QLVNCH.

Hồi đó anh đă là Đại úy và có thời làm Trưởng Ban Báo Chí , tôi làm dưới quyền anh nhưng anh vẫn xem tôi là bạn dù tôi ít tuổi hơn anh và mới chỉ là anh Trung uư trẻ.

Nhà anh ở ngay trong chợ An Đông, bà vợ là con một ông chủ tiệm vàng ở Quy Nhơn nên vào Sài G̣n nhà anh cũng mở tiệm vàng.

Tôi mới từ Nha Trang đổi vào Sài G̣n, ở nhờ nhà bà d́ em của mẹ tôi.

Anh đă có chiếc xe Fiat thường đến đón tôi cùng đi làm. Mỗi buổi chiều chúng tôi thường chơi bóng chuyền ngay trước cửa Pḥng 5.

Anh Phúc cao ráo bảnh trai, đứng trên lưới đập bóng khá hay. Tôi là người nâng bóng. Tuy chân anh bị thương hơi tập tễnh, nếu không chú ư thường không thấy.

Sau này có lúc anh làm Trưởng Pḥng 5 Bộ TTM một thời gian.

Đoàn Thanh Liêm với kư giả Lô Răng Phan Lạc Phúc






Tôi nhớ măi hôm vào nhà Đại tá Vũ Quang anh được tặng một trái đào. Anh để dành mang về tặng cho mẹ tôi, anh nói :

- " Nh́n bà cụ nhà ông tôi nhớ h́nh ảnh bà mẹ tôi."


Thỉnh thoảng nhà tôi có tổ chức vài món ăn đặc biệt truyền thống miền Bắc xưa mà ngày nay hầu như “mất tích” , không có bất cứ cửa hàng nào bán và cũng rất ít nhà nào làm được v́ sự nhiêu khê của nó và những công thức gia truyền như phải chon con cá chép hay cá mè như thế nào mới làm được món gỏi cá hoặc phải chọn thứ rau muống nào, nhúng nước sôi bao lâu mới làm được món nộm rau muống.

Chưa kể các món phụ gia rất lủng củng như giềng mẻ, muối mè, bảy loại rau đi kèm. Lần nào thường cũng có những người bạn của gia đ́nh tôi như các anh :

- Mặc Đỗ

- Vũ Khắc Khoan

- Mai Thảo

- Phạm Đ́nh Chương

- Phan Lạc Phúc

- Thanh Nam.


https://www.youtube.com/watch?v=GHV_s7ZN4eA



Sau đó anh làm Trưởng Pḥng Chiến Tranh Chính Trị Quân Đoàn 3 đóng tại Biên Ḥa rồi về Trường Cao Đẳng Quốc Pḥng.

Có một thời vào khoảng năm 1969 tôi về phụ trách Đài Phát Thanh Quận Đội, anh về làm chủ bút nhật báo Tiền Tuyến của Tổng Cục CTCT.

Chủ nhiệm lúc đó là anh Phạm Xuân Ninh tức Hà Thượng Nhân.

Anh thường viết bài hàng ngày và cái tên anh đặt cho mục đó là “Tạp Ghi” kư tên “Kư Giả Lô Răng” được rất nhiều độc giả yêu thích. Từ đó chúng tôi gọi anh là ông Lô Răng.





Khi tôi lập gia đ́nh, cần sang một cái nhà với giá 80 triệu đồng. Tôi không đủ tiền, xoay xở măi cũng chỉ được một nửa.

Ngồi nói chuyện ở Point de Blagueur tục gọi là “Mỏm Đấu Láo” bên bờ sông Sài G̣n, anh nói cho tôi mượn một nửa số tiền sang nhà.

Nhờ thế tôi mới có cái nhà ở cư xá Chu Mạnh Trinh gần nhà ông Phạm Duy cùng nữ ca sĩ Thái Hằng.

Những ngày ở tù nghe Phan Lạc Phúc nói chuyện Kim Dung


Sau tháng Tư, 1975,
anh cũng kẹt lại như tôi và cùng vào trại tù Long Giao rồi cùng đi chuyến tàu thuỷ “lịch sử” từ Nam ra Bắc, suốt 3 ngày đêm nằm dưới hầm tàu nơi dành để chuyên chở súc vật, đúng là cảnh “cơm đưa xuống phân đưa lên” nói trắng ra là khi đến giờ cơm, bọn cai tù mắc rổ cơm vào chiếc dây thừng tḥng xuống, chúng tôi đại tiểu tiện ngay tại chỗ nên lại phải thu gom phân vào bao đưa lên cho chúng mang đi đổ.


https://www.youtube.com/watch?v=GwYMHl6HXCo



Ra đến Vĩnh Phú, anh Phan Lạc Phúc nằm cùng pḥng với tôi, cùng đi “nao động” phờ phạc và cùng ăn bo bo thay cơm.

Những ngày Chủ Nhật nghỉ không được ăn sáng, chúng tôi đói meo, ngồi thừ nh́n nhau măi cũng chán nên làm những quân bài mạt chược bằng gỗ đánh với nhau cho quên đói. Ông Lô Răng cũng là tay mạt chược khá cao.

Tôi nhớ có lần một anh bạn nhắc về kỷ niệm ngày xưa khi c̣n tung hoành trong quân đội, anh Phan Lac Phúc hét lên :

- “ Thôi xin ông đừng bao giờ nhắc lại chuyện xưa nữa, buồn lắm rồi .”


Từ đó chúng tôi rất thận trọng khi nhắc chuyện xưa với ông.

Có những đêm buồn và lạnh, chúng tôi nằm xúm lại bên nhau nghe kể chuyện cổ tích hoặc chuyện Tây chuyện Tàu.

Ông Phúc có tài kể chuyện kiếm hiệp,
những bộ truyện của Kim Dung ông nhớ rất rơ, một trí nhớ có thể gọi là siêu phàm.

Ông Nhớ từng thế vơ của từng nhân vật, những cuộc giao đấu “thần sầu” của “vơ lâm ngũ bá”.

Anh em nằm nghe hết đêm này qua đem khác vẫn chưa hết pho truyện Kim Dung – Phan Lạc Phúc.

Sau đó chúng tôi bị đày lên Sơn La cùng Vũ Văn Sâm tức nhạc sĩ Thục Vũ và Thục Vũ chết ở Bệnh xá này, chính anh Phan Lạc Phúc báo tin đó cho tôi khi cùng làm ở vườn rau sát bên bệnh xá.


https://www.youtube.com/watch?v=mWIYPQaGNIw



Đám tang nhạc sĩ Thục Vũ






Môt buổi chiều khi hoàng hôn gần xuống, đồi núi Sơn La bắt đầu có sương mù , chúng tôi cùng đứng lặng nh́n sang bên kia bờ ao có mấy anh lính vác súng AK đi đầu, theo sau là mấy anh tù khiêng chiếc quan tài đi trên con đường ṃn ṿng theo dẫy núi cao rồi mất hút sau khúc quanh con đường ṃn nhỏ xíu.

Đó là đám ma nhạc sĩ Thục Vũ.


Nước mắt chảy dài, anh Phan Lạc Phúc quay mặt vào trong lấy tay áo sờn rách che giấu nỗi đau buồn tức tủi.

Hôm sau chúng tôi mới biết phần mộ Thục Vũ nằm trên sườn đồi cô quạnh lối đi vào thị xă Sơn La.



https://www.youtube.com/watch?v=w_quui9pyhg



Sau đó anh Phan Lạc Phúc chuyển vào trại tù Thanh Hóa, tôi không c̣n gặp anh nữa.

Hơn mười hai năm sau,
từ nhà tù cải tạo được tha về, tôi cũng chẳng biết anh ở đâu. Sau cùng tôi được tin anh đi định cư ở Úc.

Khi tôi cộng tác với nhật báo Chiêu Dương và tuần báo Văn Nghệ Úc của anh Nhất Giang và Vi Tuư, thỉnh thoảng anh Phúc đến ṭa soạn thăm anh em.

Anh Nhất Giang thường móc điện thoại gọi cho tôi ở Sài G̣n nói chuyện với anh Phan Lạc Phúc.

Lúc đó chúng tôi mới biết vể cuộc sống hiện tại của nhau. Anh cho tôi số điện thoại ở nhà nhưng anh nói hàng ngày phải vào bệnh viện thăm bà xă nên khó gặp anh ở nhà.

Tôi không c̣n nhớ rơ từng chi tiết và ngày tháng ở đây, có thể có sai sót. Nhưng cuối cùng tôi cần phải nói rơ lúc nào tôi cũng coi anh như đàn anh tôi về mọi mặt.

Kư Giả Lô Răng trên giường bệnh


Cho đến hôm nay, chiều ngày 17 tháng 4, 2016, Sài G̣n nóng như cái chảo lửa. Rất bất ngờ tôi nhận được thư anh Huy Phương từ Mỹ.

Anh viết có gọi điện thoại cho tôi nhưng không gặp, anh gửi cho tôi cái tin buồn về anh Phan Lạc Phúc đang hôn mê trên giường bệnh. Anh Vi Tuư từ Úc cũng gửi cho tôi tin này.

Xin chuyển đến các bạn đọc của tôi tin buồn này, tôi chắc trong số bạn đọc cũng có rất nhiều vị biết đến tên kư giả Lô Răng – Phan Lạc Phúc và cầu nguyện cho ông. (vq)

Văn Quang


* * *


All times are GMT. The time now is 14:47.

VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.

Page generated in 0.11537 seconds with 9 queries